Chớp mắt, thành tích kỳ thi tháng đầu tiên tựa như sấm sét quy mô lớn, triển khai không kích liên hoàn đối với tụi học sinh, tập kích dài đến cả ngày. Tiếng kêu than dậy khắp trời đất thì chưa đến mức, chỉ là cả lũ ôn con đều ỉu xìu – cảnh hết giờ rượt nhau đùa giỡn trong lớp tạm thời tuyệt tích, nội tâm của tụi thi rớt đang gào thét om sòm, mấy đứa làm không tệ cũng không tiện tỏ ra không sợ hãi gì vào lúc thế này.
Tóm lại, cả lớp đều rất khiêm tốn cúi đầu mặc niệm, đón tiết Thanh minh sớm.
Từ Tây Lâm quả nhiên không ngoài dự kiến – thi chẳng ra làm sao, ngay cả môn toán thành tích tốt nhất cũng bị mất mười điểm.
Nhưng gã cũng không có áp lực quá lớn, vì dù sao thì đây là quy luật của cá nhân gã – mỗi học kỳ cuộc thi tháng đầu tiên đều rớt, do vẫn chưa thoát khỏi dư âm của kỳ nghỉ, sau đó sẽ từ từ tốt hơn, đến cuối kỳ thì có thể đạt tới thành tích cao nhất của học kỳ này.
Sau đó một kỳ nghỉ trở về, lại bị đánh về nguyên hình, cứ thế lặp lại.
Bản thân gã cảm thấy quy luật như vậy không có gì là không tốt, dẫu sao thì trước kỳ thi đại học không cho nghỉ hè.
Dư Y Nhiên phía trên chọi xuống một cục giấy đằng đằng sát khí, Từ Tây Lâm ngửa ra sau đón được.
Dư Y Nhiên quay đầu lại, giơ tay làm động tác chém đầu, trên mẩu giấy viết: “Đại biểu môn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424291/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.