Một bữa cơm gia đình, kể từ lúc ngồi vào bàn, Chúc Tiểu Trình liền bắt đầu trút bầu tâm sự như thường lệ.
Bà Từ thở dài thở ngắn như hát tuồng, dì Đỗ phụ trách khóc cùng, Từ Tây Lâm và Đậu Tầm đôi “thù địch” làm bộ không quen nhau này thì đều trưng bản mặt liệt như cha mẹ chết vậy.
Từ Tiến thì bị lải nhải lặp đi lặp lại của Chúc Tiểu Trình làm phiền muốn nổi điên, bà chung hội với hai thằng ôn con kia, tạo ra áp suất thấp theo thế chân vạc, con Đậu Đậu bị nhốt dưới hầm thỉnh thoảng lại tru lên thảm thiết như sói hoang.
Đậu Tầm biết Chúc Tiểu Trình muốn đưa hắn đi ở nhờ vài ngày, để nhường sân khấu cho hai vợ chồng thỏa sức diễn. Thật lòng mà nói, sự ngột ngạt trong nhà họ cũng chẳng có gì để lưu luyến, dù sao thì những năm qua hắn ăn nhờ ở đậu cũng quen rồi.
Hắn chẳng có của nả gì, chỉ có thể theo sự an bài của Chúc Tiểu Trình và Đậu Tuấn Lương người trả sinh hoạt phí cho hắn, sự chờ mong không thực tế với cha mẹ lúc nhỏ đã chết dần theo sự thất bại lặp lại rồi, Đậu Tầm vốn định ở tạm Lục Trung mấy tháng, vững chân rồi thì mau chóng thi đại học, để ông cha kỳ cục kia thích yêu ai thì yêu.
Ai ngờ Chúc Tiểu Trình lại đưa hắn đến nhà Từ Tây Lâm!
Đậu Tầm vừa thấy cái bản mặt không cảm xúc của Từ Tây Lâm, liền biết xét từ góc độ “ghét lẫn nhau” này, hai người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424289/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.