Có một người nói với tôi "muốn làm bạn" để từ chối một ai đó, cũng có người nói "muốn làm bạn" để ở bên một người thật lâu, cùng là một lời nói dối nhưng hiệu ứng gây ra rất khó để phán đoán. A Quả nó rất tự nhiên, trong lúc Cố Vấn Như ngậm đắng nuốt cay thở không ra hơi, nó đã nhảy xuống đất rồi tao nhã chậm chạp đi vào bên trong nhà. Cô bây giờ mới phản ứng đóng cửa một cái "Rầm" biểu thị lần sau nhất định sẽ lại rải gạo muối vào mặt cậu ta, chứ không thể im lặng bị áp bức thế này được mãi.
Cô cũng tò mò về cái món quà trên tay, từ nãy đến giờ tuy có ý định mang qua vứt lại trả tên đó. Nhưng đằng nào cũng là cậu ta dâng tới tận đây để tặng mình. Đem trả kiểu đó quá bất lịch sự, thế là cô mắt nhắm mắt mở cố ý khui hộp ra xem, cả người cô đột nhiên như sáng bừng lên, chạy thật nhanh mang ra ngoài ban công nhìn cho thật rõ. Không biết thứ xinh đẹp trước mắt làm bằng chất liệu gì, mặt đồng hồ cứ như đính kim cương vào, dây đeo bằng da mịn đến như một đứa trẻ sờ mãi khiến người khác nghiện.
Cô không kiềm lòng được cứ thế bất giác đeo đồng hồ lên tay khi nào không hay biết, bản thân gật đầu hân hoan, quay tới quay lui vài vòng cảm thấy khí chất này đích thị là vương giả rồi. Nhưng chỉ đành ngậm đắng, nuốt nước mắt rưng rưng vào trong bụng, tiếc nuối vì đây là đồ của tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511219/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.