Em biết thế nào gọi là ngoại lệ không? Giống anh dường như xem tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên vô vị nhạt nhẽo biết bao, ngày nào cũng thế, tạm bợ lập đi lập lại một chuỗi sự việc. Thế nhưng chỉ cần em nói một câu với anh, có kêu kẻ tồi này phá vỡ hết thảy mọi thứ cũng rất đáng giá.
Ánh nắng đang chiếu rọi xuyên qua tấm lưới bảo vệ ngoài ban công, mấy cái chậu sứ được cô mua theo ý fan đặc sẵn ớ đấy, chỉ là hơi sợ bản thân mình vụng về, gieo hạt không nảy mầm thì sẽ rất đau khổ. Cố Vấn Như chuyển tới chỗ mới nhẩm đếm đã được tròn một tuần, hôm nay là ngày chủ nhật nên quản lý Ninh phát thông báo, mời tất cả mọi người sống ở đây tới cái phòng từng cho Cố Vấn Như mượn để đồ đạc lúc ban đầu.
Bây giờ đã được đổi tên thành phòng kế hoạch nơi chuyên dụng tụ tập, bàn bạc về vài chuyện quan trọng gì đó. Hôm nay cô vẫn mặc áo hoodie rộng thùng thình màu vàng nhạt giống hệt một con vịt có nón phía sau, trước khi ra khỏi cửa cô đã tiện tay trùm kín lên tóc, tự tạo cho bản thân một lớp phòng bị kiên cố, như thể làm vậy thì chẳng ai có thể nhìn thấy mình. Ngay lúc Cố Vấn Như đang đi thang máy tầng trệt, đúng lúc ấy có một chị trông có vẻ lớn hơn cô tầm năm sáu tuổi, cùng bước vào trong. Chị ấy mỉm cười hòa nhã chào hỏi Cố Vấn Như trước: "Em là cô bé tầng bảy đúng không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511202/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.