Nếu có thể trở về quá khứ, dù cơ hội ấy rất mong manh, nhưng anh vẫn sẽ không hối tiếc, để chọc em giận đến phát khóc rồi dỗ dành. Cố Vấn Như không mang giày, cô chỉ mang một đôi dép lê để tiện đi lanh quanh cho thoải mái thôi. Giờ phút này cô hối hận biết bao, nếu hôm nay bản thân mang bata thì đã không gây ra cảnh tượng này... Hiện tại đau tới nổi quên cả ngại ngùng, càng không nghe vào tai bất cứ lời cà khịa nào của tên ngồi đối diện.
Thịnh Quân Hải vỗ đùi cười nãy giờ mới đã cái nư, anh tiến tới ngồi khụy một chân xuống nền nhà lạnh lẽo, giúp cô cởi dép ra nhìn thử xem chân có bị sao không. Cố Vấn Như lúc đầu còn kháng cự, nhưng nên nhớ tên này là một cầu thủ, ít nhiều cũng dư sức biết được tình hình, cái chân cô tiếp theo có bị què hay là không? Thế là cô thỏa hiệp im lặng không chống cự nữa, thấy biểu cảm trên mặt điềm nhiên của anh, cô cũng tàm tạm biết là vấn đề này bị thương không quá nặng.
Vừa mới mừng thầm trong bụng, chưa kiệp an tâm đã nghe thấy Thịnh Quân Hải nói câu kế tiếp, cô phát tiết giận điên mà thẳng chân đạp vào ngực anh, khiến cậu ta ngã ngồi ra gần hai bạn nhân viên bận rộn nhặt đồ dưới đất... Tên xấc xược thế mà lại dám nói: "Gieo nhân nào nhận quả đó, ngày nào cậu cũng trù ẻo tôi. Cuối cùng ông trời cũng có mắt rồi hahahaha."
Cố Vấn Như bị giận dữ làm cho nhòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511201/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.