Rồi sẽ có một người khiến sự độc thân bao nhiêu năm của cô biến thành đáng giá nhất. Lúc đầu Cố Vấn Như chuyển tới đây, do nơi này vừa gần trường, cũng vừa gần nhà bố mẹ. Giữa khu đô thị sầm uất này, khung cảnh bên ngoài thoáng mát, còn cho nuôi cả thú cưng, một công hoàn thành cả ba chuyện trăn trở. Cũng một phần do cô lúc đầu quan sát thấy phía bên kia đường có một bến chờ xe buýt, theo sự tính toán tỉ mỉ ban đầu, cô sẽ như bao người mỗi ngày đi học, rồi tan trường, nơi ở có sẵn trạm xe như thế này rất tiện lợi.
Nhưng mà tác hại của việc ngựa ngựa, thay đồ trang điểm còn hơn đi lễ hội này, thế là cô đã trễ chuyến xe buýt duy nhất kia. Không còn cách nào ngoài việc gọi taxi nên lúc nãy mới không để ý đường mà đâm sầm vào cái kẻ xấc xược, mới sáng sớm mở miệng ra đã gây hấn đó. Bây giờ cô nhìn thấy chiếc taxi dừng lại thì mừng lắm, cô phi như bay lên thắt dây an toàn không đợi bác tài hỏi mà nói luôn: "Đưa cháu tới trường đại học Kiến Trúc Toàn Tài Năng càng nhanh càng tốt ạ."
Chiếc xe chạy gấp rút trên giao lộ, để tránh việc buồn chán bác tài có hỏi thăm đôi câu: "Cháu là sinh viên hả? Con gái chú cũng đang đi học ở đó. Nó là sinh viên năm cuối rồi, nhìn cháu dễ thương như này chắc chỉ mới học năm hai nhỉ?"
Trời ạ Cố Vấn Như tâm trạng sợ hãi, hoang mang vì sự gấp rút của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511199/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.