Trên đời này có hai thứ đẹp đẽ khó diễn tả nhất, một là ánh mắt của kẻ si tình, hai là tấm chân tình của kẻ đơn phương. Thịnh Quân Hải đang trên đường lái xe về nhà, sau bữa cơm tối ở câu lạc bộ, đồng hồ hiển thị cũng mới có hơn chính giờ tối. Anh đi vào bếp định bụng bỏ thêm hạt và ức gà sấy khô vào trong máy tự động, A Quả lúc này đang ngồi ngoe nguẩy cái đuôi trên đầu tủ lạnh, anh chỉ muốn tiến lại xem xét cái chỗ bị trụi lông của nó hôm nay ra sao.
Thế mà cái thứ vô ơn kia chẳng thèm luyến tiếc một chút nào, vừa thấy Thịnh Quân Hải nhìn nó đã né tránh mà nhảy xuống đất di chuyển đến nơi khác, anh nhún vai tỏ vẻ cũng thật hết cách. Sẵn đang đứng đây nên anh mở tủ lạnh lấy một hộp sữa vừa đi ra ngoài phòng khách vừa uống, có lẽ vì trong nhà quá tịch mịch, nên anh nghĩ đến làm kẻ xấu nghe lén một phen bên kia xem có động tĩnh gì không? Gương mặt bất giác hiện lên nét cười tinh ranh của loài cáo do anh thừa biết Cố Vấn Như không thích ra ngoài, trừ khi là đi mua xắm thì toàn thời gian cô đều chơi máy tính.
Anh nín thở, áp sát tai để cố gắng nghe được âm thanh phòng cách vách, anh thở dài gõ nhẹ vào tường. Lúc đầu còn tưởng do phán đoán cô làm trạch nữ của mình đã sai, tại bên ấy im ắng đến kỳ lạ. Vừa mới quay lưng định bỏ cuộc, để đi lấy thêm sữa bổ sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511198/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.