Cố Vấn Như vừa đi về vừa lẩm bẩm, chắc chắn cái tên ôn thần kia đã ám vận xúi quẩy lên cô rồi. Không thể nào mà trong một giờ cô có duyên gặp tận hai người ăn nói đáng sợ như thế được, hay là bản thân dính phải tam tai nhỉ? Giờ có nên mời thầy về cúng cho những kẻ như vậy đùng một cái tan biến khỏi cuộc sống mình không? Nói thì nói đùa như vậy thôi, Cố Vấn Như phải vắt chân lên cổ chạy về nhà ngay và luôn để còn live chơi vài trận game cho đỡ sợ.
Lèm bèm nãy giờ chắc Cố Vấn Như cũng đã thăm hỏi xong mười tám đời tổ tông của Thịnh Quân Hải rồi. Thang máy đang từ từ đi lên cho đến tới tầng bảy, mạnh mồm nói thế vui mồm thế thôi, chứ đứng trước một người thân cao gần hai mét như cậu ta cô chỉ biết chửi thầm. Ló đầu ra từ thang máy, quan sát xung quanh cô không nhìn thấy phần tử khủng bố kia đâu, thật ra là do cô không biết cậu ta ở căn hộ nào nên mới đề phòng thấp thỏm sợ chạm mặt đến như vậy.
Ấn mật khẩu cửa trong lo sợ, cô cuối cùng đã vào được lãnh địa an toàn. Nhưng chưa kịp thở phào thì cô đã thấy con Tiểu Ngư bị chờ đói tới phát rồ, nó bay từ trên kệ trưng bày của cô xuống đất. Nó đỏ mắt nhìn chăm chú vào bịch thức ăn Cố Vấn Như cầm trên tay, ánh mắt đói đến phát rồ bén nhọn như dao hận không thể cào chết con sen ngay tại chỗ vì dám bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511191/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.