Hoa Thanh Nguyệt xách quần vọt vào Thâm Hạng và thét to: “Diệp Nhượng!!”
“Sadako” Diệp Nhượng thò đầu ra từ bên dưới quầy bar: “Hoa Thanh Nguyệt!!”
“Diệp Nhượng!” Đại lão gia Hoa Thanh Nguyệt vừa xách quần vừa gọi anh lần nữa, cực kỳ giống lưu manh.
Diệp Nhượng cũng phối hợp với cô. Kỳ thật anh đang vui vẻ, bởi vì sau khi Hoa Thanh Nguyệt tới chắc anh cũng có thể làm một người “Phụ nữ” có thể diện một chút.
“Hoa Thanh Nguyệt!”
Diệp Nhượng chạy tới muốn cho Hoa Thanh Nguyệt một cái ôm.
Hoa Thanh Nguyệt: “Đợi đã!”
Cô xách quần và vòng quanh người anh một vòng, đặc biệt là phía sau lưng. Sau khi đánh giá xong cô mới nói: “Hóa ra trong mắt người khác em có bộ dạng này…… ừ, cảm giác cũng không tệ lắm.”
Diệp Nhượng: “Đừng dùng mặt anh và lộ ra biểu tình lưu manh đó nữa.”
Anh càng nói thế thì Hoa Thanh Nguyệt càng muốn đùa giỡn anh. Cô vươn tay làm cái chuyện từ trước tới giờ đều muốn làm.
Cô nắm lấy cằm Diệp Nhượng, tuy nhìn từ mặt thị giác thì đây chính là cằm của cô.
“Cô em, đang giận à?” Hoa Thanh Nguyệt dùng giọng của Diệp Nhượng để nói một câu khốn nạn như vậy đó.
Diệp Nhượng đờ ra, biểu tình cực kỳ giống con cáo Tây Tạng mang theo cảm giác thoát khỏi hồng trần thế tục, sống không còn gì luyến tiếc.
Hoa Thanh Nguyệt: “Oa, anh còn không thèm phản ứng sao? Lúc tổng tài bá đạo nói thế anh hẳn là phải tỏ ra thẹn thùng chứ.”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-81-nan-moi-cuoi-duoc-vo/2833431/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.