Đại lão: Xin lỗi.
Đoàn trưởng: “Lão bản, tại sao ông phải đi buff NPC? Ông nghĩ cái gì thế?”
Đại lão: Tôi thấy không ai buff NPC ấy, cổ sắp chết thiệt đáng thương.
Đoàn trưởng: “Lão bản ông là gái hả?”
Đại lão: Liên quan gì đến gái?
Đoàn trưởng: “Mấy em gái chơi buff thường có tình mẹ tràn lan một chút. Lão bản ông không cần phải có gánh nặng tâm lý, cứ đàng hoàng làm lão bản nằm chết, tụi tui bao ông đỏ chót vót luôn. Được chứ?”
Đại lão: Ô kê.
Lần nữa mở boss, lần này thuận lợi đánh qua. Không có ra đồ của đại lão, đoàn trưởng nói còn bốn boss phía sau, không cần sốt ruột.
Boss kế cần đánh phải đi rất xa.
Đại lão không biết có thể chui góc lag đi tắt, hai lần bao đoàn trước đều chờ truyền tống, lần này ngồi dậy sớm, chỉ có thể tự mình chạy.
Kết quả mọi người đến nơi hắn vẫn còn đang đi chầm chậm.
Đoàn trưởng nói: “Lão bản, tụi tui mở cốt truyện rồi, ông tìm tiểu quái để chết đi, rồi truyền tống tới.”
Đại lão: Chỗ nào có tiểu quái
Đoàn trưởng: “Vậy thì té chết đi.”
Đại lão: Ờ
Đoàn trưởng: “Chờ đã!”
Quả nhiên, đại lão mặc trang bị PVP 130 ngàn máu nhảy từ trên đài cao xuống.
Ếu chết.
Skill tự tuyệt đã dùng ở boss một, thời gian cooldown kỹ năng là một tiếng. Lần này thật sự phải chạy bộ tới.
Đại lão vội vàng mở mic YY: “Thật xin lỗi! Mấy cậu chờ một chút tôi lập tức tới ngay!”
Đoàn viên: Ui, giọng lão bản nghe hay quá
Đoàn viên: Nghe hơi giống nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pvp-dai-lao-cung-pve-doan-truong/764861/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.