Trông Sapphire như thật sự cần một người để tâm sự, trút hết các cảm xúc chất chứa trong lòng. Accel đúng là không muốn gặp thêm chuyện, đen là nhìn nàng vậy chẳng lẽ xoay đi bỏ mặc, chịu thôi ai kêu cách hắn làm người luôn quá tốt. Accel dựa một thân cây gần đấy sẵn sàng nghe, đưa nàng lời khuyên: “Ngươi cần một người trò chuyện chứ?”
Sapphire che miệng cười, nét duyên dáng của nàng thể hiện rõ ràng lẫn được tô điểm gấp nhiều lần dưới ánh sáng buổi hoàng hôn: “Ngươi vừa chủ động đòi người khác kể ư? Ta tưởng ngươi cố tình né phiền phức?”
Accel tí chột dạ, bộ dạng lạnh lùng kèm chút ngầu đột ngột biến mất với thay bằng vẻ lúng lúng, bối rối nhất thời chẳng biết trả lời thế nào. Ngay từ đầu nàng sớm đoán ra mình tránh xa rắc rối? Thật vô lý!
Nhưng đó vẫn đang rành rành trước mắt, hiện tại Accel nội tâm lộn xộn hết mức. Hắn cứ nghĩ không bị phát giác, ai ngờ Sapphire sớm đọc thấu, nàng thậm chí không thèm nói để Accel mãi diễn kịch, ngẫm lại biết bao xấu hổ, Accel gượng dời mắt đi khỏi đối mặt Sapphire.
Sapphire giống một cô gái ranh mãnh đang chơi đùa tâm lý Accel tựa món đồ vốn bắt được lâu rồi. Đành chịu, Accel cười trừ: “Ta... Không, ngươi nói gì lạ thật! Đương nhiên là không… Đừng bàn sâu chủ đề ấy nữa, hãy bắt đầu câu chuyện của ngươi đi...”
Sapphire tiếp tục nở nụ cười, Accel càng lúc càng thấy thứ đó ẩn giấu nguy hiểm, cần phải đề phòng do lỡ đâu nàng thừa cơ hội khiến mình để lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pokemon-hanh-trinh-bat-tan/1086560/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.