Người chị với mái tóc đỏ tựa ngọn lửa rực cháy, khoác áo thể thao đang nhìn chằm chằm Accel vừa bước khỏi bụi cỏ. Nàng khá nghiêm túc, chút cảm xúc lộ ra cũng không có, chỉ đơn giản dò xét Accel. Em gái nàng nhẹ nhàng hơn, không hề dè chừng người lạ mà hối hả tiến đến nắm vai hắn nói: “Ngươi gặp được Plusle? Nó đâu rồi, làm ơn dẫn ta tới đó...”
Accel thoáng ngơ ngác, vội trấn an: “Bình tĩnh, nó vẫn ổn... Bây giờ liền đưa ngươi đi, không cần lo lắng.”
Nghe xong lời Accel nàng mới nới lỏng cảm xúc đè nặng, hô hấp chậm rãi trở lại như thường. Accel cũng chẳng tò mò thêm, lập tức báo hiệu bọn họ theo sát phía sau. Chuyện kết thúc càng sớm càng tốt thôi, các phiền phức dạo gần đây liên tục không ngừng dính vào khiến Accel rất nhức đầu, mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần.
Dọc đường, người chị có vẻ chợt nhớ đã từng gặp qua Accel, nàng chủ động hỏi: “Ngươi... Là người chế biến viên năng lượng chứa độc tố hồi học ở lớp dạy tại Goldenrod?”
Bị chạm trúng chỗ đau, Accel cấp tốc khựng chốc lát, hắn lau mồ hôi rồi miễn cưỡng cười một cái cho có lệ: “Ừm... Nhanh thế đã gặp lại...”
Thật lòng thì hắn chẳng muốn bọn họ nhận ra mình, giảm tỉ lệ vô thức rơi vô mấy trường hợp vớ vẩn. Hắn đang cực kỳ bận rộn, thời gian gấp rút dùng giúp Mawile thành thạo Hyper Beam, rảnh rỗi đâu quan tâm. Vấn đề của bọn họ để tự giải quyết đi, Accel đem trả Plusle về với chủ đồng nghĩa hết nhiệm vụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pokemon-hanh-trinh-bat-tan/1086559/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.