Chương trước
Chương sau
" Phía bắc Hỏa quốc, có một nước nhỏ là Điền quốc, ở đây không lâu trước đó mới thành lập một ngôi làng, lấy tên là làng m thanh..."
Đảo qua một bản tin tức, Lâm Phàm ánh mắt dừng ở làng m thanh cột này thế lực mới.
Dù không có nêu ra người thành lập nhẫn thôn này, nhưng Lâm Phàm và mọi người đọc dòng này đều rõ ràng, thành lập nhẫn thôn này là Orochimaru.
Biết được thông tin này, Lâm Phàm lập tức bắc tiến!
...
" Đây là m nhẫn thôn của sư huynh sao? Quả thật là âm u, lạnh lẽo như tính cách của hắn vậy."
Không có quá người sống trên mặt đất, tử khí cùng thi khí tràn ngập, hoàn cảnh tương đối u tối, dù là ban ngày nhưng dưới những tán cây của khu rừng già, quanh năm thiếu ánh mặt trời, không thể xua đi được dạng này bầu không khí.
"Nhà thì không xây để ở, lại học rắn xuất ngày đào hang sinh sống dưới lòng đất, Đại Xà Hoàn cái tên này quả là danh xứng với thực..."
" Phía trước có người!"
Đang lúc Lâm Phàm suy nghĩ linh tinh về Orochimaru, bên cạnh hắn nam nhân cất tiếng nhắc nhở.
Đối phương tuy rằng mù cả hai mắt, nhưng tên thiên tài này đã luyện được một đôi tai cực thính. Việc phát hiện ra có địch đến cũng không có gì bất ngờ.
Hơn nữa kẻ địch cũng không hề che dấu hành tung, hướng nơi này lao đến, Lâm Phàm đều có thể nghe thấy tiếng loạt soạt khi đối phương di chuyển va đập vào cành lá cây tạo ra.
Kimimaro như một thói quen, lập tức lao lên, đứng chắn trước mặt Lâm Phàm.
Lâm Phàm ra hiệu tất cả dừng lại, Hotaru tuột xuống khỏi, nhưng không biết vì gì mà chân Hotaru như nhũn ra, khiến nàng không thể làm gì khác hơn là ôm lấy cánh tay của Lâm Phàm, dựa sát vào hắn để có thể đứng vững.
Cũng có thể là do ngồi nhiều tê chân, cũng có thể là do như những cái đầu đen tối của các bạn trẻ nghĩ như vậy.
" Các ngươi là ai, đến đây với mục đích gì?"
" Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, dám xâm nhập làng của chúng ta, giết! Dạng này gia hỏa, có giết đại nhân cũng sẽ không nói gì chúng ta."
" Hỏi trước một chút thân phận của đối phương đi, nhỡ đâu chẳng may giết nhầm khách nhân, vậy liền phiền phức."
Nhìn bốn tên đang nhao nhao trước mặt, Lâm Phàm lập tức nhận ra, bọn chúng là tứ quái làng âm thanh, còn tên cụ thể liền không biết.
Một tên mập, một con nhỏ tóc hồng, một tên trên thân mọc ra hai cái đầu giống nhau như đúc và một tên có sáu cánh tay.
Tứ quái làng âm thanh! Hay gọi chúng là âm ngũ nhẫn cũng được, bởi tên hai đầu một trước một sau kia có thể tính là một, cũng có thể tính là hai người.
" Các ngươi không cần ồn ào, tất cả đều là người một nhà. Mau trở về chuyển lời này đến Orochimaru sư huynh, nói cho hắn biết là có sư đệ của hắn tới chơi."
...
Trong một thông đạo ẩn nấp dưới lòng đất. Ngồi trên bảo tọa là Orochimaru.
" Hắn thật sự nói như vậy sao! Dẫn ta đi xem..."
Orochimaru còn chưa nói hết câu, thân thể vừa nhổm dậy, thì cũng là lúc nơi cửa động xuất hiện bốn bóng người.
" Xem ra ta không tự mình đi, đối phương đã tự mình đến!"
Nghe được câu này, tứ quái ở dưới đều hiện lên kinh ngạc.
" Không thể nào, chúng ta đều đã rút lui rất cẩn thận, mỗi một đoạn đường đều lưu lại một người ở lại, tránh việc đối phương bám đuôi. Hơn nữa còn sẽ thiết kế một số bẫy rập trên đường... Bọn họ là làm sao theo tới mà không hề phát ra một chút động tĩnh."
Đám nhóc này làm sao có thể đoán được, bọn chúng là bị Lâm Phàm dùng tinh thần lực dò xét, theo dõi từ khoảng cách mấy trăm mét từ phía sau cơ chứ!

" Ha ha vị sư đệ này của ta thật sự thú vị hơn ta tưởng tượng nhiều. Đệ tam lão già tuy lòng dạ không được nhưng ánh mắt vẫn luôn luôn rất tốt... Đi đừng để khách nhân đợi lâu, chúng ta mau ra ngoài đón tiếp."
Oành... oành...
Cửa động bị phá tan khi Lâm Phàm còn đang cố mở ra. Một chiếc đầu rắn khổng lồ từ bên trong chui ra, sau đó là một con cự mãng xuất hiện trước mắt Lâm Phàm nhóm người.
Miệng rắn mở ra, Orochimaru ghê tởm từ bên trong chui ra.
Theo ngay sau Orochimaru là tứ quái làng âm thanh nhảy ra, phân tán lên các tán cây, đem Lâm Phàm nhóm vây ở trung tâm khu vực.
Lâm Phàm thì không coi đây là chuyện, như thường cùng Orochimaru chào hỏi.
" Sư huynh, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp đi, đón tiếp long trọng như vậy, có vẻ không được tốt lắm đâu."
" Khặc khặc... ta còn chưa biết tên ngươi, càng không biết ngươi bộ mặt thật, chỉ vì một tiếng sư huynh trong miệng ngươi, ta làm sao có thể nhận ngươi làm sư đệ đây?"
Miệng nói, mắt rắn liên tục đảo qua đánh giá bốn người trong lớp áo choàng đen này.
Ba tên mang mặt nạ vong hồn, hẳn là cùng một nhóm. Còn có một nữ nhân, gặp hắn sau đứng còn không vững, hẳn là thực lực quá kém, chỉ là một vướng víu của sư đệ mà thôi. Nhìn hai người thân mật bộ dạng, hẳn là tiểu tình nhân loại kia.
Bị mắt rắn của Orochimaru nhìn chằm chằm, Hotaru là thật sợ. Đặc biệt là đối phương khí thế cùng sát khí quỷ dị lan tràn tới, làm một tên mới vào đời ninja như Hotaru làm sau chịu được. Trong mắt toàn bộ bị hoảng sợ bao phủ.
Hotaru dị thường Lâm Phàm biết được, khí thế cùng sát khí tỏa ra, đem khí thế và sát khí của Orochimaru đánh gãy, cùng đối phương đối chọi, không hề thua kém.
Cảm nhận được Lâm Phàm sát khí, Orochimaru cười liễn cười đến dị thường vui vẻ.
" Hahaha... không ngờ ngươi cùng ta cũng là một loại người. Hơn nữa còn thắng được ta năm đó. Ở độ tuổi này vậy mà đã có dạng này sát khí, sư phụ mà biết được chắc chắn sẽ rất rất rất "vui vẻ"."
Hứng thú nổi lên, Orochimaru thè chiếc lưỡi dài ra liếm mép, như một con rắn độc thấy được con mồi của mình, Orochimaru ánh mắt lập tức trở nên nguy hiểm.
Nhận ra Orochimaru ánh mắt này ý nghĩa, tứ quái đầu tiên lao xuống tấn công Lâm Phàm.
Thấy cảnh này Kimimaro lập tức cởi bỏ áo choàng, lao ra ứng chiến.
" Có ta ở đây đừng hòng thương tổn Vô Diện ca."
Mạng nhện được tên sáu tay phun ra, nhưng nó ngay lập tức bị Kimimaro cản lại, bằng vài thanh kunai có gắn bùa nổ.
Không sai!
Dưới sự hướng dẫn của Lâm Phàm một năm qua, Kimimaro chiến đấu phương thức liền đa dạng hơn nhiều, không chỉ hoàn toàn dựa vào huyết kế giới hạn và bản năng chiến đấu nữa.
" Triệu hồi chi thuật" Chíu chíu chíu
Ba thân ảnh to lớn xuất hiện trong lớp khói trắng, đó là ba tên người khổng lồ, một tên cầm một cây chùy sắt, một tên hai tay trang bị móng vuốt bằng xương trăng, một tên quấn đầy người băng vải và đều là mù bộ dạng.
Chúng xuất hiện sau, tiếng sáo ru dương, mê hoặc tâm thần liền vang lên. Nó điều khiển ba tôn người khổng lồ, dẫn dắt chúng nó công kích Kimimaro.
Ba tên người khổng lồ, cộng thêm một tên đô con trong tứ quái, từ bốn phương hướng bao quanh công kích Kimimaro.
Thấy đối thủ đã có thể gây nguy hiểm đến tính mạng của bản thân, Kimimaro lập tức sử dụng sức mạnh chân chính của mình
Thi Cốt Mạch!
Như một con nhím xù lông, những căn xương cốt trắng xóa, như gai nhọn phá thể mà ra, từ phía sau lưng và hai tay của Kimimaro. Hắn điều khiển canxi trong xương, làm thay đổi cấu trúc xương của mình.
Nhưng thi cốt mạch chỗ đáng sợ không chỉ có như vậy. Nó đáng sợ ở chỗ, chỉ cần Kimimaro muốn xương của hắn có thể mềm dẻo, cũng có thể cứng hơn sắt thép đã tôi luyện.
Oành oành oành... Công kích đều bị đám xương dài ra đón đỡ, thân thể của Kimimaro nhận liên tiếp trọng kích cũng chỉ là hơi trầm xuống mà thôi.
Thân thể của Kimimaro nguyên bản là không cách nào chịu được dạng này trọng kích, nhưng ở cùng một thể thuật đại sư như Lâm Phàm, một năm hắn đã biến tên này thân thể đạt đến độ có chút thành tựu.
Đây cũng là vì tốt cho Kimimaro, bởi thân thể tên này vốn đã có chút bạc nhược, lại bị chính phụ thân của mình nuôi nhốt, dinh dưỡng không đủ, không được đoán luyện và hoạt động như thường. Đây là Kimimaro chỗ thiếu hụt.
Nhưng một năm qua đã được Lâm Phàm bổ khuyết, thậm chí vượt mức cải tạo thể chất của Kimimaro nhờ chế độ dinh dưỡng đầy đủ.
" Thi cốt mạch - Tên này là Kaguya tộc nhân. Ta đến làng Sương mù nghe được tin Kaguya bộ tộc đã bị diệt.Nhưng không ngờ lại còn sót lại tộc này mầm mống, hơn nữa đã thức tỉnh huyết kế giới hạn mầm mống tốt!"
Nhìn Kimimaro, Orochimaru lộ rõ vẻ thèm khát! Xà thúc sớm có ý đồ với bộ thân thể này của Kimimaro.
Nếu không phải Lâm Phàm ngáng chân, Kimimaro vẫn sẽ là của Orochimaru.
Có điều nếu không có hắn, Kimimaro sẽ không thể thoát khỏi kết cục "bệnh nặng đột nhiên ập đến" và qua đời kết cục!
Trong mắt người khác, Kimimaro là bệnh nặng qua đời. Nhưng trong mắt Lâm Phàm lại không phải vậy.
Qua hắn kiểm tra lúc đó, Kimimaro không hề bị bệnh, chỉ đơn giản là sinh hoạt hoàn cảnh làm cho cơ thể bị suy nhược mà thôi.
Đoạn thời gian này quan sát, hắn phát hiện một vấn đề. Đó là Kimimaro ý chí lực mạnh phi thường. Cùng với đó là trong chiến đấu, vì mục tiêu, Kimimaro có thể không tiếc trả giá hết thảy.
Điều này dẫn đến hắn đôi lần đã ở trạng thái kiệt sức, nhưng vẫn có thể cưỡng ép sử dụng huyết kế giới hạn, cũng như bắt thân thể chiến đấu, bằng ý chí kiên cường của mình.
Như vậy nguồn sức mạnh có thêm kia ở đâu ra?
Có một định luật giải thích cho vấn đề này. Đó là " Năng lượng là không tự nhiên sinh ra và không tự nhiên mất đi, nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác..."
Bằng ý chí lực của mình, Kimimaro hẳn là đã cưỡng ép đem sinh mệnh lực chuyển hóa thành năng lượng cung cấp cho việc thôi thúc huyết kế giới hạn quá độ của mình.
Sinh mệnh lực, hư vô đồ vật, liên quan trực tiếp đến thọ nguyên hay tuổi thọ dài ngắn vấn đề. Chính Kimimaro hẳn là cũng không biết mình đang vô ý thức thiêu đốt thọ nguyên, tiêu hao tuổi thọ của mình trong những lần chiến đấu như vậy.
Nhưng Lâm Phàm làm sao không nhìn ra được vấn đề này. Bởi hắn cũng đã từng bồi bạn bên cạnh kẻ nắm giữ sinh mệnh sức mạnh ( Primal Torterra) và đã quá quen với dạng này năng lượng khí tức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.