Trên đường vội vã đến sân bay thì lại bị tắc đường, Thị Y Thần không ngừng đưa tay nhìn đồng hồ chỉ hận một nỗi không thể mọc thêm đôi cánh mà bay thẳng đến sân bay.
Lục Thần Hòa ngồi bên cạnh tay trái nắm lấy vô lăng, tay phải vỗ vỗ vào mu bàn tay cô khẽ an ủi: “Yên tâm đến kịp, máy bay hai tiếng nữa mới cất cánh mà”.
“Em chỉ sợ tắc đường mất hơn một tiếng nữa thì gay go rồi”, vốn dĩ thời gian còn thoải mái, nhưng đúng vào lúc chuẩn bị đi thì lại gặp phải một vị khách khó tính, vật vã mất một lúc lâu mới không dễ dàng gì rời được cửa tiệm mà chạy đến sân bay, nào ngờ giữa đường còn bị kẹt xe.
Càng nóng lòng thì ông trời lại cứ như thể đang trêu ngươi vậy.
Nếu không kịp tới sân bay để tiễn Y Vân, thì không biết đến lúc nào mới có thể gặp lại con bé. Kể từ sau khi hai chị em họ hóa giải mâu thuẫn, cảm giác như được quay trở lại thời thơ ấu vậy, tình cảm chị em mất đi khó khăn lắm mới hàn gắn lại được cớ sao lại không trân trọng. Y Thần còn vỗ ngực bảo đảm với Y Vân, nhất định sẽ đến sân bay.
Lục Thần Hòa đột nhiên nhếch miệng cười, “Anh có ý này”.
Y Thần quay đầu sang ngây ngô nhìn anh nói, “Anh có ý gì hay ho vậy?” Lẽ nào xe của anh thực sự có thể bay?
“Nếu như không may không kịp đến sân bay tiễn, em có thể mua vé một chuyến khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/1994732/chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.