“Nhận rồi nhé, vậy anh coi như em đã đồng ý rồi”, ánh mắt Lục Thần Hòa sáng lấp lánh.
“Đồng ý cái gì?” Cô giả chết. Ai bảo anh lừa gạt cô lâu như vậy chứ, ép cô phải tỏ tình trước, thật đúng là đồ xấu xa.
Lại giả chết.
Anh tính toán kĩ lưỡng biết thừa cô sẽ lại tung ra chiêu này, nên nhanh chóng ôm cô vào lòng, bờ môi mỏng dịu dàng áp lên cánh môi hồng nhuận của cô rồi chà đi chà lại, giọng điệu trầm thấp mà thô cát cất lên, “Em nói thử xem?”.
“Không…”, những lời của cô còn chưa kịp nói xong, một chữ “biết” phía sau liền bị anh nuốt trọn.
Anh khẽ buông cô ra rồi lại hỏi, “Có gả hay không?”.
“Không…” Còn chưa đợi từ thứ hai được phát ra đã bị anh hung hăng ngấu nghiến hôn lấy, coi như là trừng phạt.
Anh lại buông cô ra hỏi, “Có gả hay không?”.
“Không…”, từ thứ hai tiếp tục bị anh nuốt trọn như cũ.
“Có gả hay không?”
Lặp đi lặp lại mấy lần, Y Thần bị anh hôn đến mức không chịu được bật cười khanh khách, cuối cùng phải nghiêm túc trả lời anh, “Gả”.
Hơi thở quen thuộc cùng bá đạo xâm chiếm toàn bộ hô hấp của cô, hai tay Y Thần quấn lấy cần cổ anh, đáp lại anh một cách đầy trêu đùa. Dần dần, ánh mắt anh trở nên u tối sâu thăm thẳm không nhìn thấy đáy, thanh âm thô ráp mang theo dục vọng bật ra từ cổ họng khô khốc của anh.
Suốt một thời gian dài, ngoài những nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phut-giay-gap-go-mot-doi-ben-nhau/1994727/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.