Trầm Thiên Thiên biết mình không thể im lặng được nữa, vội vàng nói: "Trạch Vương điện hạ, đều không phải là chúng ta khi dễ người, thật sự là nàng ra tay đả thương người trước, điện hạ ngài xem, hàm răng của Tiểu Nhu đều bị đập nát, thủ đoạn tàn nhẫn như thế, chúng ta nhịn không được, mới muốn ra tay giáo huấn một phen."
Tiểu Nhu che lại hàm răng bị đánh rớt trên mặt đất kêu rên, phát ra âm thanh khóc rống thảm thiết.
Viêm Diệc Trạch nhìn thoáng qua, không khỏi nhướng mày, trí nhớ hắn không tồi, mới vừa rồi trong khảo nghiệm, người kêu Tiểu Nhu kia, hình như là linh mạch cấp 2, có thể đem linh mạch cấp 2 đánh thành không có sức lực đánh trả như vậy, linh mạch đối phương ít nhất cũng muốn cấp 3 trở lên đi.
Tuy rằng Huyền Vũ Viện nghiêm cấm học sinh lén so đấu, nhưng Viêm Diệc Trạch luôn luôn yêu thích mời chào cao thủ lại không bài xích.
Có thực lực, mới có thể đứng vững trên thế giới này!
"Ai động tay?" Nhưng Viêm Diệc Trạch thật ra rất muốn nhìn xem, đệ tử có thể đánh rớt đúng hàm răng người khác tàn nhẫn và nhanh như vậy, thực lực nhất định không yếu.
Nếu từ nhỏ liền cho một ít ân huệ, trưởng thành nhất định sẽ đi theo mình. (ở đây nghĩa là đi theo Viêm Diệc Trạch).
"Chính là nàng!"
Một đệ tử đã gấp không chờ nổi chờ Trạch Vương điện hạ hung hăng trừng phạt Trầm Vi Ngưng, vội vàng chỉ lên thiếu nữ đang ngồi ở trên nhánh cây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-giang-son-phuc-hac-ma-vuong-toi-day-quy-xuong/1880326/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.