Trong trí nhớ của Trầm Vi Ngưng, cùng Mộ Dung Kim Sanh này, tựa hồ* không có bao nhiêu giao thoa*.(*tựa hồ: hình như, dường như. *giao thoa: nghĩa gốc là cùng xuất hiện, đồng thời xuất hiện, nhưng ở đây có nghĩa là gặp gỡ, quen thân.)
Gương mặt Mộ Dung Kim Sanh trướng đến đỏ bừng, hắn đương nhiên biết bản thân không phải đối thủ của Trầm Thiên Thiên, nhưng nam tử hán đại trượng phu, nhìn thấy nhu nhược* nữ tử một mình bị khi dễ*, như thế nào có thể không đứng ra?(*nhu nhược: mềm yếu, yếu đuối. *khi dễ: bắt nạt, ức hiếp.)
Nếu Trầm Vi Ngưng biết nàng bị trở thành nữ tử mềm yếu, phỏng chừng sẽ lập tức ra tay để hắn nhìn một cái thủ đoạn của mình.
Nhưng lúc này tròng mắt Mộ Dung Kim Sanh vừa chuyển, bỗng nhiên kiễng mũi chân cao giọng hô: "Trạch Vương điện hạ, ngài cũng đến đây!"
Nhìn theo phương hướng của hắn, mọi người đều thấy Trạch Vương Viêm Diệc Trạch quả nhiên cùng một đám hộ vệ đi theo đi xuống tới bên này.
Trạch Vương cao lớn tuấn lãng, dung nhan bất phàm, một thân trường bào màu xanh ngọc dệt từ lụa hoa càng tôn lên phong thái nhẹ nhàng của hắn, sau khi Thái tử bị phế, Hoàng Thượng đối hắn thêm coi trọng, là người thừa kế tương lai không thể nghi ngờ, thiếu nữ trong Hạo kinh đều xem hắn làm tình nhân trong mộng.
Trầm Thiên Thiên nhìn thấy Trạch Vương, lập tức thu tay đem kiếm gỗ lấy về, đổi vẻ mặt nhu mị* tươi cười.(*nhu mị: mềm mại đáng yêu dịu dàng)
"Tham kiến Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-vu-giang-son-phuc-hac-ma-vuong-toi-day-quy-xuong/1880325/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.