Biên tập: Mặc Nhiên
Beta: Graylain
—————————————-
Hắc y nhân kia trông có vẻ quen quen, đã gặp nhau ở đâu? Trong lòng dấy lên băn khoăn, nhưng nhanh chóng bị dẹp đi.
Phượng Thiên Tường thấy người nọ nhất định có lai lịch lớn, nhưng trong tình cảnh này cũng không thể suy nghĩ sâu hơn. Binh lính Tây Liêu đứng xung quanh đã bắt đầu cảm thấy nghi hoặc, đối với chuyện “tiễn khách” này không khỏi có chút nghi ngờ. Hết cách, Phượng Thiên Tường đành phải dùng biểu tình phóng đãng của hoa hoa công tử, thở dài hỏi.
“Diện mạo của ta khủng bố đến vậy sao?”
Đồng thời sóng mắt lưu chuyển, mị nhãn phóng ra bốn phía, lực sát thương tăng thêm gấp mười lần.
Bốn phương tám hướng đã có hơn phân nửa đỏ mặt ngượng ngùng, cho dù có kinh nghiệm bị trêu chọc như Na Hào Lặc cũng thấy mặt có phần nóng lên. Câu đó hỏi cũng không phải cần tìm đáp án, chỉ là cố tình mê hoặc dẫn dắt sự chú ý của binh lính mà thôi. Phượng Thiên Tường từ trước đến nay cũng không ngại vận dụng đến vẻ ngoài diễm lệ của mình, đặc biệt là những ở thời điểm nhan sắc có thể giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng nhất. Dù sao, nếu có thể chỉ cần mị nhãn mà không cần đến đao thương cũng có thể dọn sạch chướng ngại vật, hà cớ gì lại không làm?
Thừa dịp bọn kia mặt đỏ tim đập há mồm, Phượng Thiên Tường nhịn đau, cùng Na Hào Lặc kéo Dã Lợi Nhân Vinh ra khỏi quân doanh. Na Hào Lặc tuy đối với bộ dạng nước miếng chảy dài của binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tuong-quan-truyen/197288/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.