Tạ Lang không nói nên lời, sao lúc này lại gặp… Tống Tử Uyên chứ?
Tống Tử Uyên cũng rất ngạc nhiên. Lúc đang làm bài tập anh ấy mới nhớ rằng em gái dặn anh ấy mang nước tới, vì vậy còn chưa làm bài tập xong đã vội vàng chạy đến sân tập, kết quả lại gặp Tạ Lang, trong tay Tạ Lang còn cầm hai chai nước và túi bánh mì, đến đưa nước cho em gái nào sao? Cũng rất biết quan tâm, còn mua cả bánh mì, không ngờ Tiểu Lang mới đến được mấy ngày đã câu được em gái lớp mười rồi. Ôi, mắt em gái thật sự mù rồi, rõ ràng khi còn bé đối xử tốt với Tạ Lang như vậy, còn gọi là anh Lang nữa?
Lúc này Tạ Lang cũng không biết trong lòng Tống Tử Uyên đã dấy lên sóng to gió lớn, anh chỉ cho rằng Tống Tử Uyên nhìn thấy anh đưa nước cho Tống Tử Nhiên nên hiểu lầm thôi, có ai không biết Tống Tử Uyên là người rất yêu thương em gái chứ!
“Được đó, Tạ Lang, cậu cũng đến đưa nước sao?” Rõ ràng giọng điệu của Tống Tử Uyên không tốt, bản thân là học bá, còn chưa làm bài xong, tâm trạng hơi nóng nảy, vì vậy mới cho rằng Tạ Lang đến đưa nước cho học sinh nữ lớp mười.
Sao lại là giọng điệu này? Tạ Lang hơi khó hiểu, chẳng lẽ vì trời quá nóng, trong lòng bực bội? Nhưng anh vẫn thành thật trả lời: “Đúng vậy, đưa cho Tống…”
“Mấy năm không gặp, thì ra cậu đã không còn là Tiểu Lang lúc trước rồi.” Tống Tử Uyên không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482949/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.