“Sau mười phút, mọi người quay về chỗ ngồi của mình, có chuyện cần thông báo.” Lớp trưởng đứng lên từ chỗ ngồi, liếc nhìn cả lớp.
“Sao thế?” Mấy cô gái trong lớp đều cúi đầu nói nhỏ.
“Ầy, tình huống gì đây?” Đại Đầu vừa vào phòng học nghe được câu này liền hỏi.
“Có lẽ lại chọn cán sự lớp.” Sách Thiếu Ly ngồi sau lưng Tạ Lang nói.
“Ầy, không thể nào,” Tạ Lang nói, “Mình còn chưa nhận chức, đã bị đẩy xuống rồi à?”
“Không phải, còn mấy chức vụ cán sự lớp chưa chọn được mà.” Sách Thiếu Ly nói.
“Ồ, vậy à,” Đại Đầu như có điều suy nghĩ, “Thế nhưng, vì sao không chọn ủy viên các môn trước đã?”
“Điều này…” Sách Thiếu Ly hơi lúng túng, “Không biết, có lẽ cách quản lí của Giáo viên chủ nhiệm hơi khác biệt…”
“Ừm, cũng đúng thôi, Hoa Trung có yêu cầu rất cao với giáo viên, nếu không thành tích của học sinh cũng không tốt như thế,” Tạ Lang suy đoán, “Có lẽ mỗi Giáo viên chủ nhiệm đều có cách làm việc của riêng mình.”
“Ầy, cũng đúng.” Đại Đầu đồng ý.
“Ôi chao, Tạ Lang, vừa rồi em gái Tử Nhiên tìm cậu vì việc gì thế?” Đại Đầu lại cười hì hì hỏi.
“Không có gì hết, chỉ, tùy tiện nói chuyện.” Tạ Lang hơi lúng túng. Tùy tiện nói chuyện? Anh cũng không tin, chỉ mong Đại Đầu sẽ không vặn hỏi rõ ngọn nguồn thôi…
“Làm ơn đi, lời này của cậu, có quỷ mới tin…” Đại Đầu nở nụ cười xấu xa, “Nhanh nói đi, chắc chắn có chuyện! Cũng bao nhiêu lần rồi hả?”
“…” Tạ Lang không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào, thật ra anh cũng không chú ý, nhưng tư duy của học sinh ban khoa học tự nhiên nói cho anh biết, hôm nay ít nhất có ba lần rồi…
“Thông báo một chuyện mới, Giáo viên chủ nhiệm đã chỉ định bạn học Giản Ngạo làm lớp phó,” Lớp trưởng Trần Hân Thiến nói, “Về phần ủy viên giải trí sẽ bỏ lại trước, qua một thời gian ngắn nữa lựa chọn lại cán sự lớp sẽ quyết định.”
Giản Ngạo? Đây là ai? Lại có thể khiến Giáo viên chủ nhiệm Hoa Trung tự mình thông báo ủy nhiệm?” Lộ Gia Hào ngồi ở hàng ghế cuối lớp nói, không biết có cố ý hay không, ít nhất giọng nói đủ để tất cả các bạn học trong lớp đều nghe được.
Điều không may là, lúc này phòng học còn rất yên tĩnh, thế là Lộ Gia Hào lại lần nữa làm người ta chú ý, nhưng lần này anh ấy lại không có vẻ lúng túng, ngược lại rất bình tĩnh.
Gần như tất cả các bạn học đều quay lại nhìn Lộ Gia Hào một cái, sau đó quay về.
Tạ Lang thấy Lộ Gia Hào bắt chéo chân, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất, anh không nhịn được bật cười, nghĩ thầm, xem ra đây là tình huống lúc Giáo viên chủ nhiệm không có ở đây?
Đúng như dự đoán, ngay lúc Lộ Gia Hào cho rằng bản thân làm rõ sự công bằng, một câu của lớp trưởng đã phá vỡ tình hình căng thẳng, “Nếu bạn nào không hài lòng với kết quả này có thể gặp Giáo viên chủ nhiệm để phản ánh, nhưng mình dùng thân phận cá nhân để nhắc nhở một câu, bây giờ ban cán sự lớp chưa được xác định, chuyện sau này vẫn là ẩn số.”
Lộ Gia Hào nghe được câu này lập tức bỏ đôi chân đang bắt chéo xuống, “Hắc hắc, mình chỉ hỏi chút thôi, không có gì.”
Trong khoảnh khắc, trên mặt Lộ Gia Hào hiện ra vẻ bối rối, dường như nụ cười lúng túng cũng không có cách nào ngăn cản vẻ xấu hổ đang lan tràn trên mặt…
Vậy thì được rồi, mọi người còn câu hỏi gì không?” Trần Hân Thiến hỏi tiếp.
Đám con trai cả lớp đều ngạc nhiên bởi sự mạnh mẽ bất ngờ này, lúc trước tưởng rằng lớp trưởng chỉ là một cô gái yếu đuối, căn bản không có kinh nghiệm gì, cũng không quản lý được lớp học, bây giờ xem ra đã khinh thường cô ấy rồi.
“Tuyệt!” Bạn ngồi cùng bàn của Trần Hân Thiến giơ ngón tay cái với cô ấy.
Trần Hân Thiến xua tay một cái, ý nói không có gì. Thật ra trước đó cô ấy vẫn theo chính sách lôi kéo, bây giờ xem ra ở trong lớp này không mạnh mẽ một chút sợ rằng sẽ không đàn áp được đám con trai này rồi…
“Bộp bộp…” Không biết là ai bắt đầu trước, thế là tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên, vào lúc này, bạn cùng lớp bắt đầu công nhận lớp trưởng tạm thời Trần Hân Thiến.
Lớp trưởng nên đưa ra chính sách cứng rắn khi các bạn học không nghe theo sự quản lý, Trần Hân Thiến đã làm rất tốt, đàng hoàng lại không mất sự nghiêm khắc, có thể nói là sách giáo khoa về cách quản lý.
Khuôn mặt Lộ Gia Hào cũng đỏ bừng, có vẻ bản thân đã trở thành tài liệu giảng dạy tiêu cực, bên tai đột nhiên vang lên câu nói của Giáo viên chủ nhiệm: “Lời lớp trưởng nói là lời cô nói!”
Thật xấu hổ, sự cố này đã làm Lộ Gia Hào hiểu một điều, lớp trưởng cũng là lớp trưởng, dù là tạm thời, cũng không phải là người mà các bạn học bình thường có thể khiêu khích…
“Chào mọi người, mình là Giản Ngạo, chỉ tạm thời là lớp phó một thời gian, chủ yếu là giúp đỡ lớp trưởng quản lý lớp học, hi vọng các bạn có thể ủng hộ công việc của bọn mình.” Giản Ngạo đứng lên, không kiêu ngạo, không tự ti, nói với tất cả các bạn học.
“Ừm, được.” Tạ Lang đánh giá, lúc trước tất cả các bạn học tự giới thiệu, anh cũng không chú ý tới Giản Ngạo, một mặt là nhiều người khó nhớ, còn có một mặt khác, lúc tự giới thiệu đều không khác nhau là mấy, vì vậy cũng không khắc sâu ấn tượng.
Bây giờ xem ra, đây cũng là một người không để lộ tài năng… Có thể được cô giáo Trương chọn làm lớp phó, không nói đến đứng đầu, ít nhất cũng có tài năng hơn người.
Về phần vì sao anh không nghi ngờ ánh mắt của cô Trương, điều này không cần thiết, nếu cô giáo Trương không có năng lực và trình độ cực cao thì sẽ không được làm Giáo viên chủ nhiệm, dù sao đây cũng là Hoa Trung! Cái tên Hoa Trung đã đại diện cho tất cả, Hoa Trung có thực lực loại bỏ tất cả sự nghi ngờ…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]