Trong chớp mắt, tiết đầu tiên của buổi chiều đã kết thúc.
“Được rồi, các em tan học đi.” Lý Dịch vừa cầm sách Vật lý vừa nói.
“Tạm biệt thầy.” Tất cả các bạn học đứng lên cúi đầu.
Dường như không ai cảm thấy có gì không ổn, nhưng lúc sắp bước ra cửa, giáo viên Vật lý lại dừng bước, chờ sau khi học sinh nói “Tạm biệt thầy” xong, mới nói: “Sau này tan học không cần cúi chào, thầy trò chúng ta nên là mối quan hệ bình đẳng.”
Thầy giáo nói xong cũng sải bước rời đi.
Tất cả các bạn học đứng thẳng người, nhìn giáo viên rời đi.
“Có cá tính, mình thích.” Đại Đầu không hề tiết kiệm lời khen của mình.
“Đúng vậy, thật sự rất có cá tính, nhưng cá tính cần có thực lực chống đỡ,” Tạ Lang ngồi bên cạnh nói, “Với cả, mình không cảm thấy việc cậu lựa chọn ban khoa học tự nhiên là quyết định chính xác.”
“Vì sao?” Đại Đầu ngồi nguyên tại chỗ hỏi.
“Không tại sao cả.” Tạ Lang cũng ngồi xuống.
“Được rồi, được rồi, có lẽ mình thật sự không nên học ban khoa học tự nhiên, nhưng mà…” Giọng nói Đại Đầu nhỏ xuống, “Có rất nhiều chuyện không phải mình tự lựa chọn…”
Tạ Lang không hỏi gì nữa, đưa tay ra vỗ vai Đại Đầu, “Không sao, còn có mình ở đây, mình dạy cậu môn Toán.”
“Thật sao?” Đại Đầu ngạc nhiên hỏi.
“Đương nhiên, ai bảo chúng ta là bạn tốt chứ?” Tạ Lang nói.
“Bạn tốt? Ai gọi mình?” Sách Thiếu Ly hỏi.
“Ha ha ha.” Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482927/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.