“Đã sắp đến giờ học rồi à?” Đại Đầu lập tức cảm thấy cả người khó chịu…
“Ừm?” Tạ Lang ngồi bên cạnh mở mắt ra, đầu còn hơi choáng váng, anh nhẹ nhàng lắc đầu một chút, hình như nghĩ rằng làm vậy có thể thoát khỏi cơn buồn ngủ, nhưng trên thực tế lại không có tác dụng gì.
“Hay là ngủ thêm chút nữa đi…” Sau khi cố gắng thất bại, Tạ Lang không chút nghĩ ngợi, tự an ủi bản thân, lại tiếp tục nằm sấp xuống bàn.
Ầy, mình còn chưa ngủ đâu, Đại Đầu mơ màng nghĩ.
Hai phút sau…
“Các bạn dậy đi! Chuẩn bị vào học rồi!” Lớp trưởng Trần Hân Thiến nói to đầy sức sống.
Kết quả là, mọi người lắc lư ngẩng đầu lên, đôi mắt gần như không mở ra nổi. Ngay lúc các bạn học chuẩn bị gục đầu ngủ tiếp, giọng nói của lớp trưởng lại vang lên xuyên qua màng nhĩ của bọn họ: “Chuẩn bị vào học rồi, các bạn học! Lại là một tiết học mới lạ đó!”
Mới lạ, sao cậu không nói là tiết học hiếm có chứ? Lời này có gì mới lạ? Không phải đều là giáo viên lên lớp sao? Chẳng lẽ Hiệu trưởng đến dạy lớp chúng ta hả? Đừng đùa, cũng sắp là người trưởng thành rồi… Đừng suy nghĩ ngây thơ như vậy được không?
Tuy nhiên, nếu tiết sau là giáo viên tiếng Anh đến dạy, Đại Đầu sẽ cân nhắc ngồi dậy, hơn nữa còn cam đoan có tinh thần gấp trăm lần.
Lúc mơ hồ nghe được giọng nói của lớp trưởng Trần Hân Thiến, trong đầu Đại Đầu liền nghĩ đến điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-thanh-xuan-cho-giai/3482926/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.