“Đợi rất lâu rồi sao?”
“Luật sư Phương?” Động tác xê dịch con chuột của Tô Mịch dừng lại, có chút tò mò, “Mọi người cũng biết cô ấy?”
Hứa Bỉnh Văn vô thức trả lời: “Biết, cô ấy là Cố… khụ khụ.” Bị Hồ Khả Khả lấy cùi chỏ đụng một cái, anh ta liền kịp phản ứng, vội vàng sửa lời nói, “Cô ấy… là cố vấn pháp lý của Cục chúng tôi.”
Tô Mịch chớp mắt: “Ồ, hóa ra là như vậy.”
Hứa Bỉnh Văn hỏi, “Nhưng mà, người đàn ông đứng cùng luật sư Phương trong tấm hình là ai vậy?”
“Đây là Giang tổng của Tập đoàn An Thụy, ngày hôm qua anh ấy đến Đại học S diễn thuyết, tôi và đồng nghiệp tình cờ đi phỏng vấn. Lúc đó luật sư Phương cũng đến cổ vũ, bọn họ hình như rất quen thuộc. Ừm…” Tô Mịch bình tĩnh liếc nhìn Cố Uyên, “Về phần bọn họ có quan hệ gì, thì tôi cũng không rõ lắm.”
Cố Uyên vẫn đang viết báo cáo trên máy tính, vẻ mặt vô cùng tập trung, nhắm mắt làm ngơ đối với chuyện xảy ra bên kia.
Đúng lúc này, điện thoại trên bàn vang lên.
Bàn tay đang đánh máy của Cố Uyên dừng lại, chân mày vô hình nhíu lại. Anh cầm điện thoại lên, đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc.
Nhận điện thoại, là đội trưởng Tống.
Giọng điệu của anh ta có chút gấp: “Cố đội, vụ án của Tiểu An An đã có tiến triển! Chúng tôi đã tìm được một số thông tin, nhưng… bây giờ cậu có rảnh đến đây một chuyến không?”
***
Thứ sáu liên tục mở hai phiên tòa, cộng thêm lịch làm việc dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-trinh-ngu-say/572072/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.