Lam Nguyệt vừa dứt lời, toàn bộ người trong quán liền đứng lên, một bộ tức giận cực kỳ. Tiết Thanh Hàn cũng đứng lên bảo hộ nàng. Hắn có chút khó hiểu hành động của Lam Nguyệt, nhưng cũng nghĩa vô phản cố ủng hộ nàng.
Lam Nguyệt mỉm cười nhìn ánh mắt lạnh lẽo của thôn nữ trước mặt mình, bình tĩnh nhấp một ngụm trà.
Thôn nữ cười nhạt một tiếng, ly trà trên tay nàng vỡ nát, lạnh lùng mở miệng:
"Ha, nếu đã như vậy, mời các hạ lập tức rời khỏi thôn."
Lời nói vừa dứt, thôn nữ nhảy ra xa, mặt bàn bởi chấn động linh lực của nàng mà vỡ nát, đồng thời người trong quán trà lập tức động thủ. Đao kiếm lóe lên hàn quang, đồng thời bổ tới trước mặt Lam Nguyệt và Tiết Thanh Hàn. Lam Nguyệt nhìn trà rơi đầy đất, lồng mày không một tiếng động nhíu lại.
"Ô, nhìn có vẻ chỉ là người bình thường, nhưng lại đều là võ giả cao cấp."
Ánh mắt Lam Nguyệt đảo qua một vòng, cũng không đợi nàng ra tay, Tiết Thanh Hàn đã vận linh lực, đánh bay bọn họ. Một sợi tóc của Lam Nguyệt, bọn họ cũng không đụng đến được. Tiết Thanh Hàn ra tay có chừng mực, chỉ để bọn họ chịu một chút thương thế, vừa rồi cũng không ai thiệt mạng.
"Võ giả đối đầu với Linh giả, đơn giản chính là lấy trứng chọi đá. Ba vị Linh giả ở đây còn không ra tay sao ?"
Sắc mặc thôn nữ âm trầm. Một người trong đám thôn dân lập tức lên tiếng:
"Anh Cô ! Chúng ta tiến lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/3647506/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.