Thẩm Minh Dạ từ từ mở mắt, đau đớn trong cơ thể hắn biến mất gần như không còn, hắn nheo mắt nhìn ánh nắng xuyên qua khẽ lá, từ dưới đất ngồi dậy.
Cảm giác bản thân như vừa đi qua ranh giới giữa sự sống và cái chết. Hắn cảm giác không chân thật lắm.
Thẩm Minh Dạ đưa tay lên, vốn chỉ định thử dùng linh lực lần nữa, hắn cũng không mang theo bất kì hy vọng nào, bởi hắn biết bản thân thực sự đã phế, có lẽ từ nay về sau, hắn liền thành thành thật thật làm một người bình thường, không chút tu vi.
Chỉ là không nghĩ tới, hắn vốn cho chỉ là thử một chút, lại không nghĩ tới đan điền hắn thực sự có phản ứng, điều này khiến Thẩm Minh Dạ kinh hỷ không thôi. Hắn thực sự kích động, lần nữa chậm rãi thử lại. Hắn chậm rãi đem linh khí dẫn vào đan điền, sự thật là đan điền của hắn vẫn có thể chuyển hóa linh khí thành linh lực.
Mặc dù tu vi không còn, nhưng hắn vẫn có thể tu luyện!! Chỉ cần còn có thể tu luyện, hắn lại không sợ không có ngày có thể trả thù.
Khóe môi hắn nhịn không được nhếch lên, chỉ là không nghĩ đến, một thanh âm cắt ngang suy nghĩ của hắn.
"Ngươi vui mừng cũng quá sớm đi, hiện tại ngươi vẫn chưa thể tu luyện lại lần nữa."
Thẩm Minh Dạ sửng sốt ngẩng đầu, vừa rồi hắn lại mất cảnh giác như vậy, có người ngay bên cạnh lại không hề hay biết!
Thẩm Minh Dạ đứng dậy, ngẩng đầu nhìn lên. chỉ thấy trên cây lúc này một nữ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197717/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.