Lam Nguyệt nhìn hắn hồi lâu, không có lên tiếng. Huyền Tịch vẫn dùng ánh mắt bình tĩnh thong dong kia nhìn nàng, biểu cảm cũng chưa từng thay đổi.
"Ta..."
Nàng vừa định mở miệng hỏi, thiên địa bỗng chốc rung lên dữ dội. Nàng chỉ cảm thấy Huyền Tịch ở trước mặt đột nhiên nhòa đi, xung quanh một mảnh trắng xóa.
Lam Nguyệt nhắm mắt lại, đến lúc nàng mở mắt lần nữa, bản thân lại đang ở trên một đồng cỏ, trước mắt đã không thấy bóng dáng Huyền Tịch đâu.
"Kì lạ, vừa rồi là gì? Ta lại đi vào trận pháp nào rồi sao?"
Lam Nguyệt liên hệ Phượng Linh giới, hỏi Quân Vô Nhai.
Nàng cũng không đợi lâu, thanh âm lười biếng của Quân Vô Nhai truyền đến:
"Còn như thế nào? Bí cảnh vừa mở, ngươi liền bị đẩy ra ngoài đó."
"Kia, Huyền Tịch thì sao? Hắn đâu?"
"Còn phải hỏi? Truyền tống linh trận là ngẫu nhiên, ai biết được hắn bị truyền tống đi đâu!"
Quân Vô Nhai khinh bỉ nàng một tiếng, lần đầu chủ động ngắt liên hệ.
Lam Nguyệt bị hành động của hắn làm cho sửng sốt một chút. Không hiểu Quân Vô Nhai hôm nay làm sao vậy.
Lam Nguyệt không biết là, lúc này, sắc mặt Quân Vô Nhai hết sức nghiêm túc.
Huyền Tịch, Huyền Tịch.
Hắn rốt cuộc nhớ bản thân đã nghe cái tên này ở đâu rồi. Liệu có phải là hắn? Hay chỉ là một sự trùng hợp? Người kia hẳn không nên xuất hiện ở đây mới đúng!
Lam Nguyệt bị ngắt liên hệ, cũng không tức giận, nàng quan sát xung quanh. Nàng thực ra cũng không biết bản thân hiện tại đang ở đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ton-cuu-thien-khuynh-thanh-tuyet-sac-linh-tran-su/1197716/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.