Hạ Cảnh trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.
Vừa mới rồi cậu thấy Chu Thừa ôm vào một thùng sách lớn như thế, còn nhìn thấy một đống 'tiểu hoàng văn', cậu cho là cuối cùng Chu Thừa cũng mở mang, lại còn chủ động tìm tới những sách này.
Hoàn toàn không nghĩ tới.
Hoàn toàn không ngờ tới!!
Những thứ này là cái gì vầy!?
Quả nhiên Chu Thừa không hổ là một người có hoàn cảnh nghèo khó, học tập cực khổ như thế, vì muốn thay đổi vận mệnh sao??
Hạ Cảnh chỉ cần nhìn tên sách, đã cảm thấy đầu óc trở nên mơ màng, mắt nổ đom đóm, sững sờ đến mức ngay cả mỗi một từ trên cuốn sách cũng không hiểu nổi.
Chu Thừa lại không hề có ý đùa giỡn: "Em muốn học gì? Bắt đầu từ (nguyên lý kinh tế học) trước đi."
Giọng người đàn ông vẫn trầm thấp dễ nghe êm tai như thế, trầm ổn thong dong, mỗi một từ đều rất tự tin, là giọng nói mà Hạ Cảnh vẫn luôn rất thoả mãn.
Nhưng giọng nói ấy trong giờ phút này lại đang nói những nội dung mà cậu không muốn nghe nhất, cố tình Hạ Cảnh còn không hề có sức đề kháng đối với Chu Thừa.
Nghe hắn hỏi cậu bắt đầu từ đâu, cậu trong lúc hoảng hốt vội đáp: "Cái này đi..."
Chu Thừa xé bao sách ra, cũng lấy một cây bút trong thùng ra, ngồi bên cạnh Hạ Cảnh lật sách.
Màn đêm thanh vắng, trong khu chung cư cũ nát, còn lộ ra ánh đèn hiếm hoi bên cửa sổ, Chu Thừa ngồi bên cạnh Hạ Cảnh, vô cùng kiên nhẫn giảng giải những kiến thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-thuc-tra-thu-lao-don-gian/1729582/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.