“Hoàng thượng…” Lộ Ánh Tịch yếu ớt lên tiếng, cảm giác được lực đạo đang siết cổ mình ngày càng tăng, không khí trong lồng ngực bị hút sạch, lá phổi căng cứng dường như muốn nổ tung.
Đôi mắt đen nhánh của Hoàng đế lạnh thấu xương, sát khí nồng nặc, lạnh lẽo kinh người.
Lộ Ánh Tịch buông thõng hai tay đang nắm chặt, móng tay bấm vào lòng bàn tay, ép buộc bản thân không được giãy giụa. Nàng nhất định phải đánh cược! Đánh cược hắn sẽ không giết nàng như vậy!
“Vì sao không phản kháng?” Hoàng đế vẫn bóp chặt cổ nàng như cũ, nhưng giọng nói trầm ấm lại nhỏ nhẹ êm tai.
Gò má trắng nõn của Lộ Ánh Tịch căng phồng đỏ ửng lên, tựa như tất cả máu đều dồn hết lên mặt. Bởi vì nhẫn nhịn cực độ mà hàm răng của nàng cạ vào nhau kêu “ken két". Chân khí mạnh mẽ trong cơ thể theo bản năngsôi trào, như muốn bộc phát ra ngoài!
Không được! Nàng nhất định phải nhẫn nhịn! Hắn đừng mơ tưởng hãm hại nàng có ý đồ hành thích vua!
“A!” Hoàng đế bỗng nhiên cười nhẹ, chợt buông tay ra, nét mặt bình tĩnh vô tội, giống như những chuyện vừa rồi chưa hề xảy ra.
“Khụ khụ….” Lộ Ánh Tịch ho khan sặc sụa, há to miệng hít lấy hít để, đôi mắt sáng ngời hằn lên những tia máu.
“Hoàng hậu của Trẫm, thật là có sức chịu đựng không tồi.” Tiếng cười trầm thấp của Hoàng đế không ngừng, phảng phất cực kỳ vui thích, nhưng sâu trong đáy mắt u tối không hề vui vẻ.
Lộ Ánh Tịch lại ho khan không ngừng, sau một lúc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/51952/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.