“Tuyên Thái y!” Lộ Ánh Tịch một mặt trầm giọng nói, một mặt liền ngồi xổm xuống, tự mình bắt mạch cho Tê Điệp.
“Vâng, thưa nương nương!” Tiểu Nam vội vàng lên tiếng, cũng vội vàng chạy đi gọi.
Lộ Ánh Tịch tập trung bắt mạch, cẩn thận chẩn đoán. Chỉ một lát, nàng đã không thể đè nén nổi sự tức giận lẫn thất vọng tràn trề. Tê Điệp quả thực mang bầu, thế nhưng nàng ta lại tự phong bế huyệt đạo! Đã vậy còn đem chính đứa bé trong bụng của nàng ta ra làm trò đùa. Thật là một người không có tư cách làm mẹ!
Lộ Ánh Tịch liếc mắt xuống vệt máu đỏ nhiễm trên chiếc váy vàng nhạt. Nàng giơ tay lên định giải huyệt đạo cho nàng ta, thế nhưng trong lòng liền vụt qua một suy nghĩ nên ngón tay dừng lại giữa không trung. Nếu nàng giải huyệt đạo cho Tê Điệp, như thế chẳng khác gì nàng không có cách nào chứng tỏ Tê Điệp cố tình dùng quỷ kế? Thế nhưng, cuối cùng mạng người vẫn quan trọng hơn, và đứa bé chưa ra đời kia cũng rất vô tội.
Lộ Ánh Tịch chỉ chần chờ trong giây lát, nàng vẫn ra tay giải huyệt đạo của Tê Điệp, cũng giúp nàng ta khơi thông chân khí để an thai.
Lúc Thái y chạy tới thì Tê Điệp đã mềm yếu tỉnh dậy. Hàng mi dài run run, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, thoạt nhìn nàng ta vô cùng yếu đuối, mỏng manh.
Lộ Ánh Tịch gọi nội quan đến, ra lệnh giải quyết hậu quả. Sau đó nàng liền về thẳng phòng ngủ, không muốn nhìn bộ mặt diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260384/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.