Hoàng đế nhận được tin báo, liền gấp gáp chạy đến, vừa tới nơi thì thấy một cảnh không ngờ…
Những bông tuyết trắng bay lả tả trong gió, từng bông từng bông rớt trên chiếc áo choàng màu tro trang nhã của nam tử tuấn tú. Nam tử kia ôm chặt một nữ tử trong vòng tay của mình, đầu cúi thấp xuống như đang muốn hôn.
“Nam Cung Uyên!” Mặt Hoàng đế bỗng chốc thất sắc, miệng quát lớn ngăn cản. Hắn sải bước đi đến, vươn tay đoạt nữ tử trong lòng y.
“Coi chừng!” Nam Cung Uyên chống tay đứng dậy, vừa cau mày vừa nói: “Ánh Tịch bị động thai.”
“Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?” Ánh mắt Hoàng đế sắc lại, mắt lướt qua vết máu loang lổ trên mặt tuyết, cùng các thị vệ đang đứng đợi xung quanh.
“Hồi bẩm Hoàng thượng, mới vừa rồi bỗng xuất hiện mấy tên thích khách.” Thị vệ trưởng tiến lên hành lễ, kính cẩn báo cáo lại tình hình: “Chúng thần đã bắt giữ hết các thích khách, chỉ có một tên lọt lưới trốn thoát!”
Hoàng đế đanh mặt, vẫn chưa hạch họe bọn họ, chỉ bế Lộ Ánh Tịch leo lên xe ngựa.
Nam Cung Uyên hiểu ngầm, lẳng lặng theo sau hắn. Vết thương đang hành hạ y nhưng y không còn có thời gian để tâm đến nó.
“Tình trạng Ánh Tịch thế nào?” Màn xe vừa buông xuống, ngăn cách với bão tuyết bên ngoài, Hoàng đế mới thấp giọng hỏi.
Nam Cung Uyên đưa mắt nhìn Lộ Ánh Tịch được Hoàng đế ôm vào lòng, chậm rãi nói: “Ánh Tịch vừa vận nội lực, mạch đập rối loạn. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260344/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.