Màn đêm cuối cùng cũng buông xuống, tia sáng cuối cùng cũng bị bóng đêm nuốt chửng.
Lộ Ánh Tịch đứng lặng yên trước cửa điện, ngẩng đầu nhìn xa xăm. Khuôn mặt nàng lấp ló, lúc ẩn lúc hiện dưới mái tóc suôn dài bị làn gió mát thổi tung bay. Khung cảnh cuốn hút làm rung động lòng người.
Thẩm Dịch được truyền gọi đến đây. Từ xa hắn ta đã nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia, làn váy màu xanh lơ phất phơ trong gió khiến trái tim hắn ta bỗng đập mạnh. Hồi ức dưới lớp bụi dày của thời gian bất chợt bị khơi lại, làm bước chân hắn vô thức chậm lại.
Mười năm trước, khi hắn ta còn ở trong Tu La Môn, hắn ta cũng giống bao kẻ khác sinh tồn ở đó, trở thành sát thủ vì tiền thưởng. Có một lần, hắn ta tuân lệnh đến Ô Quốc thực thi nhiệm vụ. Hôm ấy hắn giết mục tiêu thành công nhưng lại để lộ hành tung nên bị người ta truy sát. Hắn ta đã cải trang thành một tên ăn mày trà trộn trong đám đông để che giấu tai mắt những kẻ đó.
Khi hắn ta giả vờ ngồi ăn xin ven đường, thì có một cô nương nhỏ tuổi mặc chiếc váy lụa trắng như tuyết đến trước mặt hắn ta, cũng như những người khác ném đồ vào chiếc bát của hắn ta. Ban đầu hắn ta cũng không để ý lắm, nhưng sau đó hắn ta vô tình liếc mắt qua, phát hiện thì ra tiểu cô nương kia đã cho hắn ta một lọ thuốc giải. Hắn ta đã vô cùng kinh ngạc, ngẩng đầu muốn tìm cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-te-than-cung/3260317/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.