"Vân Hận Thiên, tanên giết chết ngươi rồi chấm dứt hậu hoạn, phải không?" Yến Băng Hànnhìn kiếm trong tay, toàn thân lộ ra hơi thở nghiêm túc.
"Đó làchuyện của Điện hạ, tính mạng Vân mỗ vẫn nắm giữ ở trong tay mình, Vânmỗ nếu không muốn chết, trên đời này không có người nào có thể giết được ta! Không biết Hỏa Vân Kiếm của Vân mỗ so với kiếm của Điện hạ như thế nào đây?" Lạc Tuyết tay cầm chuôi kiếm, trường kiếm chỉ về phía YếnBăng Hàn, giọng điệu phân tán, nét mặt hơi lười biếng nói.
LạcTuyết không muốn cùng Yến Băng Hàn phát triển mối quan hệ đến mức khôngthể vãn hồi được nữa, nếu Yến Băng Hàn chết ở Đại Kim, vừa đúng lúc choNam Chiếu quốc lý do đầy đủ để xâm chiếm Đại Kim, hơn nữa Đại Kim ngoạiưu nội hoạn, đầu tiên nên diệt trừ những hậu họa trong nước, tránh chonội bộ mâu thuẫn, hoàn toàn không có đường lui. Cho nên nàng làm rahành động như thế, đánh cuộc Yến Băng Hàn không xuống tay, nếu một nhântài như nàng chết đi như vậy, quả nhiên, lông mày của Yên Băng Hàn nhíuchặt hơn, dường như đang phân vân giữa giết và không giết.
Thậtlâu sau, Yên Băng Hàn rốt cuộc cũng có quyết định, đem kiếm cầm trongtay ném xuống đất, "Ha ha ha" cười lớn, "Yến mỗ đã rất nhiều lần muốnlấy tính mạng ngươi, nhưng mỗi lần lại bại bởi chính mình, nguyên nhântrong đó Yến mỗ thật sự nghĩ cũng không ra, thật ra lúc vừa rồi trongbóng tối gặp lại bóng dáng màu trắng, Yến mỗ đã đoán được là ngươi, sauđó đã xác định, vốn dĩ đang vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/2976677/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.