Editor: SunniePham
Thân thể Lạc Tuyết run lên, dùng sức cắn răng, âm thanh không mang theo một tia tình cảm gì mà nói: "Vân mỗ không hiểu Trang Vương gia đang nói cái gì? Nhưng mà xin khuyên Vương Gia một câu, vẫn nên tranh thủ thời gianđể cho người khác giúp người chữa thương, bảo vệ tính mạng đi! Vân mỗvẫn muốn mời Vương Gia xem một tuồng kịch!"
Lạc Tuyết nói xongthì muốn bỏ đi, Long Ngạo Thiên nóng nảy, mặc kệ ngực đang chảy máu,dùng sức đẩy tên thị vệ đang đỡ mình ra, hét lớn: "Không cho phép ngươiđi! Nếu như ngươi không phải là Lạc Tuyết. Thì hãy bỏ khăn che mặt ra,cho Bổn vương nhìn một chút!"
Lạc Tuyết không để ý tới lời nóicủa hắn, phi thân bay lên nóc nhà, kéo cánh tay Lục Hải, hai người rấtnhanh mà biến mất ở trong màn đêm. . . . . .
Long Ngạo Thiên têtâm liệt phế hô to vào phía trời đêm: "Ngươi trở lại! Ngươi nhất định là nàng! Ngươi trở lại! . . . . . ." Long NgạoThiên thét lên, thân thể trở nên vô lực, chậm rãi ngã xuống, ngất đi. Cả Vương phủ loạn làm một đoàn, hô to: "Vương Gia! Thái y! . . . . . ."Trong tiếng kêu sợ hãi còn kèm theo tiếng khóc của các nữ nhân, vangvọng ở cả Thành Uyển An. . . . . .
Lạc Tuyết mang theo Lục Hảichạy như điên, mãi cho đến không còn sức nữa thì mới dừng lại, nhìn lạichỗ mình đang đứng, thì ra bọn họ đã ra khỏi thành. Lạc Tuyết thấy gầnđó có một tòa miếu đổ nát, liền dẫn Lục Hải đã bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/2976676/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.