"Hôm nay ngài bận lắm nhỉ?"
"Một chút. Thế còn em?"
"Em... Thì, em định viết thư cho một người bạn."
"Bạn... ai vậy? Công chúa Ari à?"
Hả, sao ngài biết? Mà khoan đã, giọng điệu xem thường đó tức là sao?
Vâng, tôi làm gì có người bạn nào khác ngoài một cô công chúa sáu tuổi chứ... Chết tiệt!
"Công chúa đã gửi cho em một tấm bưu thiếp."
"Nếu không còn dự định gì khác thì em hãy viếng thần điện vào bữa trưa nhé?"
"Sao ạ...?"
"Những linh mục rất mong em ghé qua. Ta cũng sẽ đến đó cùng em vì lúc đó ta cũng không có việc gì."
Tôi đã tưởng tai mình bị hỏng trong thoáng chốc.
Ngài vừa nói gì vậy, chồng yêu ơi?
"Ngài... có cảm thấy ổn khi đi cùng em không ạ?"
"Em là ái nữ của Giáo hoàng. Chẳng có gì quá đáng khi những vị đó nóng lòng muốn thấy em."
"Nhưng điều đó..."
"Em sẽ bị hiểu lầm nếu như đến đó một mình, nhưng điều đó sẽ không xảy ra nếu em đi cùng ta."
Đúng là như vậy. Nếu chỉ mình tôi là người thường xuyên lui tới điện thần và thiết lập quan hệ với các giáo mục, tất cả sẽ gán cho tôi cái mác gián điệp. Nhưng sẽ khác nếu như tôi đi cùng với Izek. Đó là một điều tốt... Anh ấy đã nghĩ gì vậy? Sao đột nhiên lại đề nghị như thế?
Trong số những linh mục tại Elendale, chắc chắn sẽ có một số gián điệp mà Cha và anh tôi cài vào. Izek không thể không biết điều đó.
Anh đang đưa ra một lời cảnh báo sao? Thậm chí còn không nghĩ đến những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-khien-chong-dung-ve-phia-cua-toi/995232/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.