Buổi tối.
Lâm Triều Tịch Tắm rửa xong xuôi, cô đi xuống tầng, khăn bông vẫn vắt trên cổ, tay cầm thẻ IC, đến chỗ điện thoại công cộng gọi điện cho mẹ trưởng theo lời hẹn.
Dưới tầng vẫn còn đám trẻ đang chơi lego, nhưng đã ít hơn rất nhiều. Điều khiến Lâm Triều Tịch khá bất ngờ chính là Bùi Chi không lắp lego, cậu ngồi trên một chiếc ghế sofa nhỏ, ánh đèn rọi xuống khuôn mặt trắng sứ.
Cậu cúi đầu, vẫn đang mải bày bàn cờ Khổng Minh, chăm chú như thể đang lạc trong một thế giới khác.
Lâm Triều Tịch đi tới, cười hỏi: “Hoa Quyển với Lục Chí Hạo đâu rồi?”
Bùi Chi ngẩng đầu.
Cùng lúc đó, toà nhà bên cạnh có tiếng nam sinh hét lên: “AAAA!!”
“Ôi giời ạ!!!!”
“Pha bóng dở tệ!!!”
Thò đầu ngó ra, toà nhà chính bật đèn sáng trưng, phòng khách chen chúc, nhấp nhô những mái tóc tơ của đám con trai, đang trong thời gian World Cup, cả lũ tụ tập lại xem bóng.
Khi cô ngó ra nhìn, Bùi Chi lại cúi đầu nghiên cứu bàn cờ.
Ngón tay nhỏ nhắn kẹp quân cờ nhảy qua một quân khác, ném quân cờ bị nhảy qua vào hộp, động tác rất nhanh, những quân cờ trên bàn vơi dần, chốc chốc lại có tiếng “lách cách”.
Phòng khách yên ắng nhàn nhã, rất thích hợp để ngồi suy ngẫm.
Lâm Triều Tịch không quấy rầy cậu nữa, cô đi đến chỗ treo điện thoại công cộng ở góc phòng, nhét thẻ IC vào, giơ tay nhấc ống nghe rồi quay số.
Cuộc gọi đầu tiên là gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-co-ban-de-tro-thanh-thien-tai/3206768/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.