“Cho nên ngươi thao thao bất tuyệt nửa tiếng đồng hồ là do ngươi và tiểu công nhà ngươi bởi vì vấn đề ốp la chín ba phần hay chín hoàn toàn mà cãi nhau một trận Sau đó ngươi tức giận bỏ nhà ra đi chạy đến chỗ ta kể khổ?”
Bì Lỗ mặc đồng phục của phục vụ quán bar nhìn vị học trưởng trước mắt tướng mạo thanh tú nhưng biểu tình ủy ủy khuất khuất, bất đắc dĩ bóp trán.
Tuy rằng hiện tại vẫn chưa tới giờ làm chính thức, hành vi kể khổ của học trưởng cũng không ảnh hưởng gì đến công việc của hắn, thế nhưng tại sao hắn phải lãng phí thời gian nghỉ ngơi của mình đi quản chuyện nhà người ta? Hắn không nhớ bắt đầu từ lúc nào mình còn kiêm cả chức vụ trong hội các bác gái chuyên gỡ rối tơ lòng này…
“Ta van ngươi, học trưởng, đến bao giờ ngươi mới có thể trưởng thành một chút? Bất quá chuyện nhỏ như vậy cũng cãi nhau cho được… Phu quân ngươi cũng quá ấu trĩ.”
Bì Lỗ nhìn vẻ mặt tràn ngập ủy khuất của học trưởng, đột nhiên nhớ tới một câu không biết là ai nói… Những người đang yêu chỉ số thông minh thường rơi xuống mức 0. Nghĩ nghĩ, hắn bỗng dưng cảm thấy mình già rồi… Bất quá, trạng thái trước mắt của hắn hình như cũng là đang yêu, mặc dù chỉ là đơn phương tương tư mà thôi, ai, đúng là khổ não a…
Rõ ràng người vừa được mình tỏ tình mấy hôm trước nói là sẽ từ từ suy nghĩ, thế nhưng vài ngày nay cũng không biết có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chinh-xac-de-cua-do-cv-ky-cuu/2087031/chuong-36-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.