Sau khi tập diễn cùng Mạc Phụ Như Lai trên YY, Bì Lỗ mới hiểu được cái gì gọi là khả công khả thụ.
Hắn vẫn luôn mặc định một chất giọng êm ái như của Mạc Phụ Như Lai, chỉ có thể phối loại hình ôn nhu thụ, cho dù tận lực hơn nữa, cũng chỉ có thể là nữ vương thụ…
Không ngờ nghe Mạc Phụ Như Lai đọc ra một đoạn lời thoại khí phách, cũng cực kỳ có khí thế.
Nghe Mạc Phụ Như Lai chăm chú đọc lời thoại, Bì Lỗ cũng bị nghiêm túc lây, cứ ngươi một câu ta một câu thường xuyên qua lại, thời gian ào ào trôi đi như nước trong vòi.
Dần dà, đêm khuya, Mạc Phụ Như Lai biểu thị hắn buồn ngủ.
Bì Lỗ lưu luyến nói một câu: “Ngủ ngon.”
Trên YY Mạc Phụ Như Lai trầm mặc giây lát, cũng đáp lại một câu ngủ ngon.
Sau đó hắn out.
Chỉ còn lại Bì Lỗ đang vô hạn hồi tưởng thanh âm Mạc Phụ Như Lai, nhớ đến truyền thuyết không biết nghe được ở nơi nào, ngồi trước máy vi tính cười như đang nhấm nháp mồi nhậu.
“Ngươi nha, xem cái gì mà cười dâm như vậy?” Bạn cùng phòng ở giường đối diện đúng lúc bắt gặp nụ cười bên môi Bì Lỗ, vuốt vuốt da gà trên tay, tò mò hỏi.
“Ân… một thứ rất thú vị…” Bì Lỗ tiếp tục ‘cười dâm’.
“Cười dâm đãng như vậy, đừng nói là đang xem phim giáo dục giới tính nhá?” Bạn học cười tà mị ghé sát lại.
“Cấp thấp.” Bì Lỗ hừ một tiếng, thoải mái khoe màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-phap-chinh-xac-de-cua-do-cv-ky-cuu/2087030/chuong-36-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.