Tên bán thịt vừa nói đến đây lại thấy A Oanh quay lại, con ngươi đen nhánh của nàng đang nhìn hắn chằm chằm.Hắn sợ hết hồn, mắt đảo điên cười gượng: "A Oanh muốn mua thịt hả?""Mua!" Lư Oanh vừa lúc trước nói hôm nay không mua, lại thuận tay chỉ vào một miếng thịt, "Lấy miếng này đi.""Được..." Tên bán thịt vừa vung dao cắt thì nghe thấy tiếng cười của một thiếu phụ truyền đến: "Cho ta mười lăm cân thịt đùi." Vừa dứt lời, một thiếu phụ khoảng tầm ba mươi tuổi, da trắng nõn nà đi đến.
Quần áo của thiếu phụ này tuy bình thường nhưng lại rất vừa người, nụ cười trên mặt vừa nhìn đã biết là kiểu cười bà ta thường dùng, lộ ra một vẻ vừa cẩn trọng vừa đắc ý.Vừa nhìn thấy thiếu phụ kia, tên đồ tể lập tức mừng rỡ, hắn cười toe toét nhe mấy chiếc răng vàng khè, nhiệt tình nói: "Là Hoàng tẩu tử ấy à, sao hôm nay lại tự mình đi mua thịt vậy? Được, ta lập tức lấy cho tẩu miếng thịt đùi ngon nhất." Nói xong, hắn ném miếng thịt của A Oanh sang một bên, đến bên cạnh lấy ra đám thịt heo vẫn chưa đụng đến.Lúc này thiếu phụ kia dường như phát hiện ra A Oanh, bà ta kêu lên: "A, không phải là biểu cô nương sao? Biểu cô nương, hôm nay người cũng đến mua thịt à."A Oanh vừa định đi, nghe tiếng bà ta liền quay đầu lại.Vừa nhìn thấy A Oanh đã nhận ra đây là người phụ trách nhà bếp của Nhị phòng Bình thị, lúc trước là người do bên đó đưa qua trông nom.
Nghe nói bà ta là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/652255/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.