Người dịch: Pey
Sau khi thiết lập luật chơi, bọn người hầu bắt đầu bận rộn công tác chuẩn bị.
Chỉ trong chốc lát, đã điều tới bốn chiếc thuyền.
Xem ra mấy tên con nhà giàu tuy ăn chơi trác táng làm xằng làm bậy nhưng vẫn không có lá gan đem thuyền hoa chạy tới giữa đường sông. Bởi vậy, bốn con thuyền này đều là thuyền nhẹ ít chú ý, không có cái nào là thuyền hoa cả.
Trong lúc Lư Cửu lang và Dương Sinh vội vàng cho người chọn lấy một thuyền, một người cao lớn tuấn lãng, mặt mày khắc sâu đã đi tới trước Lư Oanh cười cười rồi hành lễ giới thiệu: “Ta họ Cảnh, đứng hàng thứ sáu trong gia tộc, A Văn có thể gọi tại hạ là Cảnh Lục lang.” Sau đó hắn dò hỏi: “Sắp lên thuyền rồi, A Văn cho người lên thuyền, hay vẫn có an bài khác?”
Lư Oanh đang nhìn hướng đám người Dương Sinh, chuẩn bị một hồi trừ bỏ người chèo thuyền ở ngoài, đã có mười mấy người hầu, văn sĩ theo chân bọn họ lên thuyền. Trong đó có mấy người tuy rằng cải trang là người của Dương phủ, đáng tiếc rằng Lư Oanh có tài nhìn qua một lần là nhớ, chỉ liếc mắt liền nhận ra, trước đó mấy người hầu còn đi theo một lang quân khác.
Bên cạnh đó, Lư Cửu lang cũng có tình huống như vậy, nhìn mấy diện mạo nho nhã, rõ ràng người trung niên uyên bác tú tài, Lư Oanh nhếch môi, âm thầm nói trong lòng: Cá cược lớn này, đều là hợp mưu hợp sức.
Thực tế hiển nhiên, hai người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nguyet-vo-bien/1889227/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.