Trừ bỏ cao ngạo, Băng Linh Huyễn Điểu còn nổi tiếng hung tàn!
Hoàng Bắc Nguyệt trong đầu nhanh chóng điều tra các loại tin tức liên quan đến Băng Linh Huyễn Điểu ở thế giới này.
Khóe miệng hơi nhếch lên, trong bão tuyết cùng cường hãn Linh thú Băng Linh Huyễn Điểu mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau!
Ký kết bản mệnh khế ước sao? Băng Linh Huyễn Điểu xưa nay không cùng nhân loại ký kết bản mệnh khế ước chẳng lẽ sẽ cùng nàng ký kết sao? Con nít ba tuổi còn không tin nữa là.
” Phục tùng ta đi, Băng Linh Huyễn Điểu! ”
Gào…
Một tiếng rít gào tràn ngập tức giận vang lên, bốn phía đồi băng lập tức vỡ tan, từng khe nứt to lớn lan tràn khắp toàn bộ mảnh băng lâm.
Một tên nhân loại nho nhỏ lại dám càn rỡ như thế!
Băng Linh Huyễn Điểu nổi giận, lập tức lộ ra uy áp mãnh liệt, bao phủ toànbộ mảnh rừng rậm ở bên trong khiến không ai có can đảm đến gần.
Ngay khi tiếng gầm giận dữ vừa phát ra Hoàng Bắc Nguyệt cũng đã nhanh chónghành động. Băng dực vừa đập xuống, nàng liền dùng tốc độ ánh sáng từtrong khe hở lướt ra, nhanh chóng chạy về phía trung tâm rừng rậm Nguyệt Lạc Cốc!
” Muốn chạy trốn sao? Tiểu nữ oa! ” Băng Linh Huyễn Điểu gầm lên một tiếng, nhanh chóng xoay người đuổi theo.
Trốn ư?
Chờ chút nữa thì ai trốn còn chưa biết nha?
Hoàng Bắc Nguyệt khóe miệng cong lên lộ ra một cỗ tự tin cao ngạo.
Càng đến gần Nguyệt Lạc Cốc, khí tức kì lạ lúc trước càng xao động mãnhliệt. Gần rồi. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/204212/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.