Đôi mắt ẩn dưới hắcbào khẽ nâng lên nhìn hắn, sau đó ung dung xoay người nhảy lên khiến Hỏa Kỳ Lân tức giận phát ra một tiếng gầm nhẹ. Chiến Dã phải vỗ vỗ lưng của nó vài lần mới khiến nó dịu đi.
” Không nên tới quá gần, khi nào ta kêu dừng lại liền dừng lại. ”
Thanh âm khàn khàn từ dưới áo khoác đen truyền tới.
Chiến Dã nhíu mày, nàng là người đầu tiên dám ở trước mặt hắn nói chuyện ngông cuồng như vậy.
Bầu trời phía trên rừng cây có vẻ âm trầm. Từ tầng mây dày đặc bắt đầu cóhoa tuyết rơi xuống, cuồng phong lại cuốn lên khiến chúng phiêu đãngtrong vùng rừng rậm yên tĩnh.
Các cây đại thụ đều bị đóngbăng hết cả, có vài con Linh thú không kịp chạy trốn cũng toàn bộ bịbăng phong, tất cả phát sinh chỉ trong nháy mắt.
Càng đi vào sâu bên trong, cảm giác bất an trong lòng nàng ngày càng lớn.
” Ngừng. ” Hoàng Bắc Nguyệt thấp giọng nói.
Chiến Dã quả nhiên theo lời dừng lại.
Hoàng Bắc Nguyệt từ trên lưng Hỏa Kỳ Lân nhảy xuống. Nàng đứng trên lớp băngdày, áo bào phần phật vũ động trong gió rét, bóng lưng nhỏ xinh lại tảnra khí tức cao quý lãnh ngạo.
Nàng dám một mình xông vào vùng rừng rậm mà khí tức băng hàn ở đây so với Hỏa Kỳ
Lân cũng kinh khủng không kém, không những thế lại còn chẳng hề có dáng vẻsợ hãi. Lẽ nào nàng cũng là Triệu hoán sư? Mấy tinh? Đã thành công cùng Linh thú ký kết khế ước chưa?
Chiến Dã lúc này trong lòng đối với người bí ẩn mới lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/204211/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.