Lại nói An Quốc công chính là người quen của Hoàng Bắc Nguyệt, không, lão cừu nhân.
Vốn dĩ An Quốc công đối với trọng thần tâm phúc của hoàng đế như nàng không không quá lớn cừu hận, nhiều lắm chỉ là lục đục với nhau mà thôi. Tuy nhiên thủ hạ của An Quốc công có mấy vị cao thủ thực lực không tồi góp lời nói năm đó hại Tiết Triệt cùng Tiết Mộng chính là vị Duệ hầu này!
An Quốc công ban đầu không tin, sau một lần ngẫu nhiên tận mắt thấy Băng Linh Huyễn Điểu cùng Hoàng Bắc Nguyệt tóc đỏ mới thật sự tin!
Tuy nhiên lão hồ ly này cũng xem như ẩn nhẫn, sau lúc tức giận bình tĩnh trở lại, bất động thanh sắc, vẫn coi như không biết chuyện gì đi theo Hoàng Bắc Nguyệt tới Nước Bắc Diệu.
Loại đối thủ như An Quốc công thì Hoàng Bắc Nguyệt không cần để ý, dọc đường đi cũng không nói gì với hắn, làm gì thì làm, không ai can thiệp.
Đội ngũ nhân mã của bọn họ cho dù mang theo một tù binh thì không đến mười ngày cũng tới được thành Huy Kinh.
Nhưng An Quốc công dọc đường đi phô trương thanh thế, không chịu đánh mất uy phong của Nước Nam Dực, dọc đường đi dừng liên tục, làm đủ việc, lề mà lề mề hơn hai mươi ngày mới đến!
Đám người A Tát Lôi tính tình nóng nảy, tức giận đến giậm chân, nếu không phải Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm lệnh không cho đi gây sự thì mấy người này sớm đã đánh cho An Quốc công trở về Thành Lâm Hoài rồi!
Tới Huy Kinh đã được Triệu vương Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292482/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.