Động tác của nó dừng một chút, sau đó chậm rãi quay đầu lại, đôi mắt màu xanh biếc chậm rãi chiếu tới bóng dáng thiếu nữ mặc y phục đen.
"Loài người?" Bích Tình Hồng Hoa Xà Vương nao nao, nhiều năm rồi chưa bao giờ thấy loài người có thể xông tới đây!
Chờ đã! không đúng, cô ta không phải loài người!
Trên người cô ta không hề có hơi thở loài người, nếu có, nó không thể không phát hiện!
"Tử linh?" Trong con ngươi màu xanh ẩn hiện hoa hồng.
Tử linh là hồn phách, cách gọi trong miệng thần thú khác với loài người mà thôi.
"Đã là tử linh mà không bị Tư U Cảnh mang đi, đây là lần đầu tiên ta gặp, ngươi nhất định bất thường!" Bích Tình Hồng Hoa Xà Vương âm trầm cười rộ lên, thân hình uốn lượn chậm rãi chuyển động, cái đầu cực lớn đè xuống, chậm rãi tới gần Nguyệt Dạ.
Tay nàng cầm Tuyết Ảnh Chiến Đao, ngước mắt lạnh lùng nghênh nhìn đôi mắt màu ngọc bích kia.
Hoa ăn thịt người đuổi theo phía sau bị hơi thở Bích Tình Hồng Hoa Xà Vương hăm dọa, nó nhìn con rắn một cái liền lùi về đi, không dám cử động nữa.
Trước mắt cự thú hơi thở cường đại hơn nàng vô số lần, nhưng sắc mặt Nguyệt Dạ nhìn về nó vẫn trầm tĩnh trấn định, không hề sợ hãi.
Điều này khiến Bích Tình Hồng Hoa Xà Vương càng ngày càng hứng thú.
Qua nhiều năm như vậy, chưa từng thấy bộ dáng loài người, không ngờ trên đời này còn có người can đảm như vậy, nhìn nó mà vẫn có thể bảo trì trấn định như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292394/chuong-1051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.