Xem ra, bọn họ đã ở bên bờ khe nước.
Đem bản đồ Cát Khắc vẽ ra nhìn, thác nước ngay phía đông khe núi, cách chỗ bọn họ không xa.
Vừa rồi giằng co cùng Vạn Thú Vô Cương tiêu hao lượng nguyên khí lớn, vì phòng ngừa biến thành hồ ly, Nguyệt Dạ nghỉ ngơi tại chỗ một canh giờ mới để Băng Linh Huyễn Điểu tiếp tục lên đường.
Vạn Thú Vô Cương lẳng lặng trôi nổi trong phong ấn, không can thiệp vào cử động của nàng nữa, chỉ tản mát ra càng nhiều nguyên khí màu đen chạy tứ tán trong phong ấn.
Một ít thú loại cấp bậc thấp bị Vạn Thú Vô Cương phát ra sức mạnh hù dọa mà chạy đi.
Nhưng vẫn có vài loại thú cường đại vẫn chiếm cứ ở bốn phía.
Bọn họ phải thật cẩn thận đi trước, không kinh động bất cứ con linh thú nào, tránh rước lấy phiền toái.
Băng Linh Huyễn Điểu ẩn tàng hơi thở trên người, hơn nữa có mùi của tước tia thảo nên rất khó phát hiện hành tung của bọn họ.
Nhưng chỗ bọn họ vừa chiến đấu dần dần có một ít linh thú tới gần, ngửi mùi mà nhìn nhau.
Không có hơi thở nhân loại, vừa rồi thần thú chiến đấu ở đây sao?
Loại thần thú gì mà tản mát ra khí tức hủy thiên diệt địa khủng bố như vậy? Chẳng lẽ Rừng rậm Phù Quang lại có một con thần thú cao cấp tới sao?
Tới nơi này, nhất định là hướng về phía Cây Bất tử?
Cho dù tìm được Cây Bất tử thì sao? Ai có thể đánh bại "Nó" đây?
Băng Linh Huyễn Điểu chậm rãi bay vào khe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292393/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.