Hoàng Bắc Nguyệt để ngón tay gãi trên nạp giới thượng, nghĩ thầm Nến Đỏ nhìn gần như vậy, lát nữa không chừng bị hù dọa ngất xỉu mất?
Cổ tay nhẹ nhàng vừa lộn, một khối lệnh bài chất phác liền xuất hiện trong tay, kiểu cách hoa văn cổ xưa xuất hiện trong tầm mắt, hơi thở hùng hậu tựa hồ cũng toát ra.
An tĩnh trong nháy mắt, đột nhiên "Hự" một tiếng, Tiểu nha đầu ngã trên mặt đất bất động.
"Nến Đỏ, này này..." Hoàng Bắc Nguyệt bất đắc dĩ ngồi xổm xuống, chính toàn thân bị thương, làm gì có khí lực nâng Nến Đỏ dậy. Biết thế nói trước Vương lệnh của lính đánh thuê rồi lấy ra cho rồi. Nếu Nến Đỏ bị hù chết, sau này ai chăm sóc cho nàng đây.
Thật vất vả đánh thức Nến Đỏ, lại mất nhiều thời gian giải thích Vương lệnh của lính đánh thuê vì sao ở trong tay mình, khi Nến Đỏ tỉnh táo lại cũng đã đến đêm khuya.
Hoàng Bắc Nguyệt nằm trong đống chăn, không muốn cử động.
"Chủ nhân, nô tỳ cảm giác a cha không rời đi mất, ngài ấy nhất định đang âm thầm bảo vệ chúng ta khắp nơi." Ngủ ở một bên khác Nến Đỏ thì thào nói.
"Nha đầu ngốc, một người thông minh tuyệt đỉnh, cho dù rời khỏi thế giới này, hết thảy những thứ của người đó sẽ không biến mất." Hoàng Bắc Nguyệt an ủi Nến Đỏ, cảm tình của Nến Đỏ đối với Hiên Viên Vấn Thiên nhiều hơn so với nàng. Dù sao ngay cả Bắc Nguyệt quận chúa cũng chưa bao giờ thấy Hiên Viên Vấn Thiên, mà Nến Đỏ cùng Tiểu Đăng Lung được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292230/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.