Vào mùa đông, đêm rét lạnh, Nước Bắc Diệu ở phương bắc, đến mùa đông lạnh khó tin, trời đất đầy tuyết, khắp nơi một màu trắng xóa.
Bởi vì có tuyết chiếu rọi, cho dù không có trăng sáng, buổi tối cũng rất sáng ngời.
Hai bóng người kéo dài trên mặt đất, lặng yên không một tiếng động từ dưới mật đạo đi lên.
Xảy ra chuyện lần trước đám người Hoàng Bắc Nguyệt và Điện Quang Diệu từ mật đạo xông vào hoàng cung nháo sự, khiến Thập nhất hoàng tử vô cớ mất tích nên vô số mật đạo trong cung liền phái người canh gác, vừa có động tĩnh liền lập tức thông tri phía trên!
Tuy nhiên Hoàng Bắc Nguyệt nếu dám xông tới, đương nhiên là có cách tránh các thủ vệ này!
Vũ Văn Chiến cho nàng bản đồ, còn có một cái do thợ thủ công kiết kế riêng cho bản thân dùng để chạy trốn.
Hoàng thất cổ đại rất tàn khốc, phái thợ xây dựng mật đạo lăng mộ xong, vì phòng ngừa bí mật bị tiết lộ nên sẽ xử tử tất cả thợ xây. Thợ xây biết sẽ phải chết, cho nên len lén xây dựng một mật đạo khác để chạy trốn, để tương lai chuẩn bị.
Mật đạo này rất nhỏ hẹp khó đi, tuy nhiên cũng đủ bí ẩn cùng an toàn.
Hoàng Bắc Nguyệt cùng Công chúa Anh Dạ đi ra khỏi mật đạo vừa đúng sau tẩm cung của hoàng hậu, hoa cỏ phức tạp cùng đá che lấp, rất bí ẩn.
Anh Dạ đi theo phía sau Hoàng Bắc Nguyệt, ngẩng đầu liếc nhìn cung Phượng Nghi, giờ phút này trong cung an tĩnh, ngọn đèn dầu lờ mờ, vừa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292208/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.