May mà ở thời khắc mấu chốt, chủ nhân dùng niệm lực mạnh mẽ ép nguyên khí băng đang chạy loạn xuống, nếu không, nguyên khí băng hùng hậu sẽ chặt đứt kinh mạch mất!
"Đi xem một chút chuyện gì xảy ra." Hoàng Bắc Nguyệt tĩnh dưỡng một chút, liền ngồi xuống.
Nến Đỏ biếtkhông ngăn được nàng, liền lấy Phỉ Thúy ngọc dịch ra, nhẹ nhàng bôi lên vết thương giữa lông mày.
Chủ nhân tính cách giống A Cha, đối với người bên ngoài tàn nhẫn lãnh huyết, nhưng đối với người của mình vẫn quan tâm. Đây xem là khuyết điểm hay ưu điểm đây?
Hoàng Bắc Nguyệt vừa ra khỏi cửa, ngoài cửa A Tát Lôi cùng Cát Khắc bị đông lạnh liền đứng lên, hai người trên lông mi cũng kết băng, bộ dáng rất buồn cười.
"Chủ, chủ nhân, ngươi, ngươi xuất quan...quan rồi..." A Tát Lôi lắp bắp từng chữ không rõ, Cát Khắc thì hoàn toàn không nói ra lời.
"Nến Đỏ, nhanh giúp bọn hắn tan tuyết đi." Hoàng Bắc Nguyệt cười lắc đầu, bọn người này một khi quyết định thuần phục, đó chính là liều mạng khiến người khác không thể không bội phục.
Nến Đỏ cười dẫn hai người bọn họ đi, Hoàng Bắc Nguyệt thì vào phòng Công chúa Anh Dạ.
"Công chúa, Bắc Nguyệt quận chúa tới." Nhìn thấy Hoàng Bắc Nguyệt đi vào, Vô Song lập tức như nhìn thấy người tốt đẹp nhất trên đời này vậy, lập tức đi vào bẩm báo.
Hoàng Bắc Nguyệt cười cười, đi tới nhìn thấy Công chúa Anh Dạ mắt đỏ hồng ngồi xuống giường, nhìn thấy nàng liền miễn cưỡng cười vui: "Ngươi xuất quan, chúc mừng."
"Ngươi làm sao?" Hoàng Bắc Nguyệt đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292207/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.