🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bộ dáng bây giờ của Hoàng Bắc Nguyệt có chút tà khí, làm cho người khác có cảm giác vô cùng xa lạ, không dám tới gần.

“Bắc Nguyệt, muội bị làm sao vậy?” Chiến Dã ân cần hỏi, hình dáng này của nàng vừa khiến người ta lo lắng lại vừa khiến người ta cảm thấy sởn cả tóc gáy.

“Muội không sao.” Hoàng Bắc Nguyệt mỉm cười với hắn, đôi mày cong cong nhìn về phía công chúa Anh Dạ: “Công chúa, ngươi không sao chứ?”

Lúc này Chiến Dã mới nhớ tới muội muội của mình, hắn vội vàng xoay người nhìn nàng, chỉ thấy gương mặt của công chúa Anh Dạ trắng bệch, đôi môi tái nhợt khẽ run rẩy, chỉ có thể máy móc lắc đầu: “Ta không sao, không có chuyện gì!”

Dưới bầu không khí như vậy, vị sứ giả kia chỉ cảm thấy có một loại áp lực cực đại đè ép khiến hắn không thể thở nổi, cũng may Thái tử Chiến Dã cũng phát hiện vấn đề, phất phất tay ra lệnh cho hắn: “Ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi!”

“Vâng!” Sứ giả như được đại xá, ba chân bốn cẳng thối lui ra ngoài.

“Ta…ta cũng trở về nghỉ ngơi đây, Hoàng tổ mẫu, người cũng nên đi nghỉ sớm đi, khi khác Anh Dạ sẽ trở lại thăm người.” Công chúa Anh Dạ hồn phi phách lạc cúi người, sau đó không chờ Thái hậu đáp lại đã lảo đảo bước ra ngoài.

“Anh Dạ!” Chiến Dã muốn đuổi theo nhưng lại bị Hoàng Bắc Nguyệt kéo lại, chỉ nghe nàng nhẹ giọng nói: “Để ta đi cho.”

Vừa nói, nàng vừa hành lễ với Thái hậu một cái, sau đó nối bước công chúa Anh Dạ đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292160/chuong-817.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 817: Cảnh còn người mất (5)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.