Xung quanh có một chút gió không bình thường nổi lên, ban đầu chỉ là một cơn gió êm dịu nhẹ nhàng, mà bây giờ mỗi làn gió thổi tới bên người nàng đều giống như một lưỡi dao, cắt trên làn da của nàng có chút đau đớn.
“Tu La vương, chúng ta làm một thoả thuận, thế nào?” Hoàng Bắc Nguyệt bỗng nhiên mở miệng.
“Ngươi muốn thoả thuận cái gì?” Phong Liên Dực *từ chối cho ý kiến nói.
Hoàng Bắc Nguyệt cười nói: “Nếu ta thắng ngài, ngài phải đưa thuốc giải kia cho ta.”
Lời của nàng vừa mới nói ra miệng, những người của Tu La thành cũng không **khách khí cười rộ lên.
#Ân: *từ chối cho ý kiến _ không trả lời.
**khách khí _ lễ độ.
Người đeo mặt nạ quỷ này điên rồi! Nàng có biết mình đang nói chuyện với ai hay không?
Đứng ở trước mặt nàng, là người vừa mới đăng cơ, hơn nữa còn vừa làm cho Vương tộc ma thú tỉnh lại, Tu La vương!
Không để ý đến sự cười nhạo châm chọc kia, Hoàng Bắc Nguyệt nhìn thẳng vào Phong Liên Dực, hỏi: “Như thế nào?”
“Nếu ta thắng thì sao?” Nhưng hắn ngược lại không hề chế nhạo nàng, cũng không từ chối.
“Tùy ý ngài!” Hoàng Bắc Nguyệt hào phóng nói!
“Ta muốn xem mặt của ngươi, đem mặt nạ lấy xuống.”
Trong lòng hơi rung động, lời nói lạnh như băng, không hiểu tại sao bên trong vẫn chứa một chút sự trêu trọc?
“Không thành vấn đề!” Khẽ cười một tiếng, nàng vẫn thẳng thắn đáp ứng, xem mặt một chút mà thôi, cũng không có gì to tát!
“Được.” Hắn cũng đồng ý, nâng tay lên, gió ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292081/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.