“Nói như vậy, xem ra ngài sẽ không dễ dàng đem thuốc giải giao cho ta.” Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng cười rộ lên.
Nhận thấy được trong lời nói của nàng có sự nguy hiểm, Phong Liên Dực nhíu mày lại, nữ nhân này đủ can đảm và gan dạ! Cũng dám hướng hắn khiêu chiến.
Nàng muốn chết sao?
Trong lời nói của Hoàng Bắc Nguyệt, quả thật tràn ngập ý vị khiêu khích, những ngươi có mặt ở đây nghe xong đều run sợ trong lòng, người này rốt cuộc tại sao lại chạy đến đây? Dám ở trước mặt Tu La vương kiêu ngạo như vậy!
Vũ Văn Địch chật vật đứng lên, ở bên cạnh Hoàng Bắc Nguyệt thấp giọng nói: “Bắc Nguyệt quận chúa, chắc ngài cũng biết, sau khi Tu La vương đăng cơ, đoạn tình tuyệt ái, hắn đã không còn là Tề Vương điện hạ như lúc trước nữa rồi, ngài....”
“Ta biết.” Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên cắt đứt lời hắn: “Vũ Văn các hạ, ngươi mau rời đi trước, một lát nữa nơi này chỉ sợ không an toàn.”
“Không có việc gì, ta có thể...”
“Ngươi muốn ở lại làm vướng chân ta sao?” Không để hắn nói hết câu, Hoàng Bắc Nguyệt đã vô tình ngắt lời.
Vũ Văn Địch tỏ vẻ rối rắm nói: “Ta, ta đã biết”
Cao thủ trẻ tuổi này rất ít khi hiện ra biểu cảm ngượng ngùng, nếu không phải là hắn đang bị thương, cũng sẽ không để một nữ nhân chế nhạo như vậy!
Hắn vừa định rời đi, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, lại đè thấp thanh âm nói: “Không biết suy đoán của ta có đúng hay không, nếu người của ngài trúng độc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292080/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.